Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1242 : Dương mưu mới là cao thủ

Ngày đăng: 02:26 19/04/20


- Tút tút tút.



Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên.



Nguyễn Chấn Nhạc không muốn tiếp điện thoại, thế nhưng chuông điện thoại giống như đang đánh đố với hắn, liên tục không dứt.



Nguyễn Chấn Nhạc tức giận cầm lấy điện thoại, hắn đã có quyết định của mình, nếu như nó chỉ là một chuyện căn bản không quan trọng, hắn sẽ mở miệng quở trách tên khốn dám làm ảnh hưởng đến khoảng thời gian nghỉ ngơi của mình.



- Chấn Nhạc, là con sao?



Đầu dây bên kia vang lên một âm thanh trầm bổng.



Nguyễn Chấn Nhạc nghe được âm thanh này thì cơn tức giận tan biến sạch sẽ, hắn trầm giọng nói:



- Bố, là con!



- Vừa rồi sao không tiếp điện thoại?



Giọng nói ở đầu dây bên kia trở nên có vài phần lạnh lẽo, rõ ràng đang rất tức giận vì vừa rồi Nguyễn Chấn Nhạc không nghe máy.



- Bố, buổi sáng con có uống vài ly với nhà đầu tư, vừa rồi đang ngủ.



Nguyễn Chấn Nhạc cười làm lành nói.



Câu trả lời của Nguyễn Chấn Nhạc xem như tạm làm cho người ở đầu dây bên kia hài lòng, nhưng trong lòng hắn lại không thoải mái, chẳng qua hắn lại không dám phát tác.



- Bố, ngài tìm con có chuyện gì vậy?



Nguyễn Chấn Nhạc sợ bố mình tiếp tục hỏi rõ tình huống, hắn không khỏi mở miệng thay đổi chủ đề.
- Chân Nhi, anh sai rồi, lúc đó anh...Anh thật sự có hơi say...



- Bây giờ mới biết mình say sao? Bí thư Nguyễn! Hừ, tôi nói cho anh biết, rõ ràng là anh bị người ta ép đến mức không còn gì mới đến tìm tôi. Hôm nay tôi có xem tivi, lúc này có quá nhiều xí nghiệp đến tham gia hội nghị phát triển kinh tế và đầu tư ở thành phố La Nam, thậm chí truyền thông đến La Nam cũng không ít. Ha ha, tôi nói cho anh biết, tối hôm nay sẽ có tin tức về La Nam, người ta đã làm tốt công tác lấy tiêu đề, chính là "La Nam xòe cánh tung bay!"



Tào Chân Nhi có không ít bạn bè làm truyền thông, vì vậy Nguyễn Chấn Nhạc thật sự không dám nghi ngờ những tin tức của nàng là không chân thật. Tuy hắn cảm thấy rét run thế nhưng bây giờ tình thế ở thành phố La Nam đã quá mạnh mẽ, nếu như tin tức thời sự bảy giờ lại đưa tin, căn bản là xu thế quá áp đảo.



Dưới ưu thế như vậy, chính mình lấy gì để chống lại? Biết đâu sẽ nhanh chóng bại như núi đổ?



- Chân Nhi, lần trước là anh nói bậy, em nói lời xin lỗi dùm anh với Tào Viễn, nói là anh rể sẽ không quên cậu ấy.



Nguyễn Chấn Nhạc nói làm cho đầu dây bên kia trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng chỉ có ba chữ được truyền đến:



- Mềm trứng dái.



Tào Viễn ngồi trong một căn biệt thự ở thủ đô, Tào Viễn mỉm cười nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, sau đó thản nhiên nói:



- Đạo diễn Lý, giám đốc Lý, chuyện này anh có thể nắm bắt không?



Người đàn ông trung niên được gọi là giám đốc Lý có vẻ mặt không quá tốt đẹp, hắn trầm ngâm giây lát rồi mới khó xử nói:



- Tào công tử, Liêu An Như là nhân vật của công chúng, hơn nữa có không ít người hâm mộ, nếu như sự việc gây náo loạn, cũng không phải đùa.



Tào Viễn không nói gì, hắn nhìn người được xưng là giám đốc Lý, khóe miệng lộ ra nụ cười nghiền ngẫm có vài phần lạnh lùng.



Trước thực lực tuyệt đối thì căn bản không có đàm phán công bằng, Tào Viễn thật sự rất tán thưởng câu nói này. Lúc này hắn mở lời với người đàn ông trung niên trước mặt, căn bản không cho đối phương ra điều kiện, chỉ là hạ mệnh lệnh.



Làm thì tốt, không làm cũng phải làm.