Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1252 : Nắm chắc phương hướng tạo nên xu thế mạnh mẽ

Ngày đăng: 02:26 19/04/20


Hào Nhất Phong sờ lên đầu, lão chợt khẽ nói:



- Hai đồng chí này là rất tốt, hơn nữa công tác hai năm qua đã biết rõ tròn méo. Vấn đề là phương diện tiến vào thường ủy tỉnh ủy căn bản làm cho người ta cảm thấy khó thể phân định, khó thể nói là lấy hay bỏ.



Lữ Tiến Binh nghe lời nói của Hào Nhất Phong mà không nói tiếp, hắn dù đã có lựa chọn một trong hai nhân tuyển của mình, thế nhưng hắn căn bản không thể bày tỏ thái độ trước mặt bí thư Nhất Phong cho được.



Nhưng Hào Nhất Phong cũng không buông tha cho Lữ Tiến Binh, lão cầm bật lửa đốt thuốc hít một hơi, sau đó nói:



- Cho dù khó lựa chọ thì chúng ta vẫn phải chọn ra một trong số hai vị đồng chí này. Trưởng phòng Tiến Binh, anh cảm thấy lựa chọn ai thì tốt nhất?



- Dựa theo tinh thần văn kiện của thượng cấp thì phải chọn ra người ưu tú nhất.



Lữ Tiến Binh trả lời không chút do dự, nói năng cực kỳ khí phách, thế nhưng câu trả lời lại căn bản là không quá rõ ràng.



Hào Nhất Phong cười cười, tâm tình muốn tham khảo Lữ Tiến Binh đã biến mất không còn chút nào, thế nên cũng không tiếp tục truy vấn. Hắn biết rõ dù là mình nói thế nào cũng vô dụng, trưởng phòng Lữ Tiến Binh sẽ căn bản không bao giờ biểu hiện thái độ của mình. Nếu một khi có quyết định mở hội nghị thường ủy, như vậy đối phương mới chịu để lộ thái độ.



Không phải là người của mình, căn bản là không dễ sử dụng.



Hào Nhất Phong đã sớm có ý nghĩ chuyển dời vị trí của Lữ Tiến Binh, bây giờ đối thoại với Lữ Tiến Binh một phen, càng cảm thấy ý nghĩ này cực kỳ bức thiết, càng mạnh mẽ. Lão cười cười nói với Lữ Tiến Binh:



- Vậy thì chúng ta nghiêm khắc chứng thực tinh thần văn kiện của lãnh đạo, đợi đến khi mở hội nghị thường ủy thì trưng cầu ý kiến các đồng chí khác.



Sau khi nói về vài sự kiện khác, Lữ Tiến Binh rời khỏi phòng làm việc của bí thư Hào Nhất Phong. Hào Nhất Phong nhìn văn kiện mà Lữ Tiến Binh để lại, thế là trong đầu liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ.



Trưởng ban Dương còn chưa có chỉ thị gì với sự kiện này, chính mình nên xử lý hai người bọn họ ra sao?



- Cốc cốc cốc!




- Bí thư Hào, chúng ta không phải...



Quan Vĩnh Hạ cũng không nói hết lời, hắn tin Hào Nhất Phong sẽ hiểu ý của mình.



Hào Nhất Phong khoát tay áo nói:



- Chờ chút.



"Chờ chút?"



Quan Vĩnh Hạ nhìn vẻ mặt càng thêm nghiên túc của Hào Nhất Phong, lại nhìn bộ dạng trầm ngâm không nói của Hào Nhất Phong, hắn đã hiểu tâm ý của Hào Nhất Phong.



- Bất cứ chuyện gì cũng phải làm theo quy củ.



Hào Nhất Phong nói xong những lời này thì ném tờ giấy trong tay xuống đống văn kiện trước mặt.



"Làm theo quy củ?"



Quan Vĩnh Hạ nghe bốn chữ được nói ra từ miệng lãnh đạo, càng nghĩ càng thấy có hương vị. Lúc này Hào Nhất Phong tuy rất muốn trực tiếp nắm bắt Vương Tử Quân, thế nhưng sau lưng Vương Tử Quân có người trợ giúp, vì thế nên áp dụng phương án lấy tĩnh chế động, cứ dựa theo quy củ. Như vậy chẳng những đạt được mục đích, thậm chí còn làm cho chính mình không bị dính bùn.



- Bí thư Hào, tôi biết nên làm gì.



Quan Vĩnh Hạ rời khỏi phòng làm việc của bí thư Hào Nhất Phong, giống như chưa từng có sự việc gì phát sinh, nhưng khi hắn đi lại, cả tòa nhà văn phòng tỉnh ủy giống như được bao bọc trong bầu không khí đặc biệt.



Hào Nhất Phong chậm rãi thưởng thức ly trà ngon. Vừa rồi lão còn cảm thấy lao lực quá độ, bây giờ báo cáo của Quan Vĩnh Hạ làm cho lão sinh ra hy vọng, thầm nghĩ cứ để cho đám người kia quấn lấy nhau thôi.