Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1263 : Quan hệ giữa người và người
Ngày đăng: 02:26 19/04/20
Tối qua Khương Long Cương tụ tập gặp mặt bạn bè và có uống hơi nhiều. Từ sau khi làm thư ký cho Vương Tử Quân, hắn cảm thấy mình chưa từng thất thố như vậy, vì trong đầu hắn luôn có một sợi dây cung căng cứng, bất cứ lúc nào cũng phải nghe lời kêu gọi của lãnh đạo, hơn nữa phải cực kỳ có tinh thần, đầu óc tỉnh táo.
Nhưng tối qua Khương Long Cương lần đầu tiên uống hơi nhiều rượu, nguyên nhân là có một người bạn uống nhiều, sau đó dùng giọng thành thật nói:
- Long Cương, anh nói xem thế gian này có công bằng không?
Sau đó người bạn tiếp tục lắc đầu rồi cười nói:
- Chưa từng có, ví dụ như tỉ phú sẽ sinh ra một đứa con tỉ phú, cũng có không ít người khi sinh con sau đó không có cái quần mà mặc. Cũng là một sự kết hợp để cho ra một sinh linh, vì sao người ta có nhiều tài phú, thế nhưng có nhiều người lại không được ông trời quan tâm, cứ phải ngụp lặn ở dưới tầng xã hội, như vậy có đạo lý sao? Không, tôi thấy rõ ràng là không, đó là vận mệnh.
- Nếu muốn thay đổi vận mệnh, như vậy phải nhớ kỹ một câu, tất cả phải dựa vào quan hệ giữa người và người, anh có hiểu ý nghĩa của những lời này không?
Khương Long Cương gật đầu nói:
- Anh cứ nói đi.
Người bạn kia tiếp tục:
- Tốt lắm, bây giờ tôi nói cho anh biết, đối với người thường thì một cộng một bằng hai, nhưng có một vài người thì một cộng một lại bằng mười
Khương Long Cương nở nụ cười nói:
- Anh nói như vậy không phải quá mơ hồ sao?
Người bạn dùng giọng thấm thía nói:
- Long Cương, tôi nói cho anh biết, anh vì sao lại là người phát triển như mặt trời giữa ban trưa trong chúng bạn? Với cấp bậc của anh hiện tại thì rõ ràng là phát triển như hỏa tiễn, anh là thư ký của bí thư thị ủy, đây chính là tài nguyên mà anh có thể lợi dụng, anh nếu có thể phát huy tốt thì tương lai là cực kỳ khó lường.
Người bạn lên tiếng làm cho Khương Long Cương chợt cảm thấy trong lòng đủ mọi hương vị, những ngày qua cuộc sống của hắn không quá tốt, hắn luôn chú ý đến những tin tức trên mạng, luôn muốn giúp đỡ bí thư Vương. Chính hắn đã đăng ký nhiều tài khoản, liên tục mở miệng dù lúc nào cũng bị người ta vùi dập.
Hôm nay cuối cùng cũng đã phải đối diện với hiện thực, khi thông báo tiếp nhận nói chuyện với người của ủy ban kỷ luật tỉnh ủy, Khương Long Cương đã biết đó là cái gì.
Khương Long Cương ngẩng đầu lên, hắn cảm nhận được bầu không khí ngưng trọng. Hắn cảm thấy có chút bất lợi, thế là suy tư giây lát rồi cười nói:
- Lúc này thiết bị lắp đặt ở nhà khách La Nam căn bản là không cùng cấp bậc so với trước đó, hôm nay chúng ta có thể tụ tập ở đây, như vậy cũng nên lợi dụng cơ hội để hưởng thụ một chút.
Khương Long Cương nói rồi nhìn về phía Tiểu Triệu là một cán bộ của khoa tổng hợp văn phòng thị ủy rồi cười:
- Tiểu Triệu, anh của cậu sắp xếp như vậy không khác nào cho cậu cơ hội, tiểu tử cậu có thể bắt được cá dưới mương rồi.
Tiểu Triệu vốn có chút không yên, dù sao lúc này cũng phải nói chuyện với người của ủy ban kỷ luật tỉnh ủy, hơn nữa nó còn liên quan đến lãnh đạo đứng đầu thành phố La Nam. Nếu hắn chỉ có chút sơ suất, chỉ sợ sẽ rước lấy hậu quả được không bù mất.
Khi Tiểu Triệu đang suy nghĩ rối loạn thì Khương Long Cương nhắc đến mình, thế là hắn chợt nói theo bản năng:
- Tôi cũng thật sự không bắt được cá.
Cảm giác căng thẳng của Tiểu Triệu đã được những lời nói của Triệu Quân Dũng làm cho tan biến khá nhiều, thứ tự trả lời vấn đề cũng rõ ràng mạch lạc hơn.
- Khi cậu tiếp xúc với bí thư Vương Tử Quân, cậu có thấy anh ấy đeo đồng hồ không?
Trần Quảng Triêu thấy thời cơ rất phù hợp, thế là chợt thay đổi chủ đề.
- Có thấy.
Tiểu Triệu trả lời theo bản năng.
Khi nghe Tiểu Triệu trả lời thì Triệu Quân Dũng nở nụ cười, trong lòng thầm nghĩ mình đã tìm ra bằng chứng từ lời nói của đối phương, như vậy dù đối phương lúc đầu có chiếm chút tiện nghi cũng không là vấn đề.
- Cậu nói xem đó là nhãn hiệu gì?
Có câu đuổi giặc đến cùng, Triệu Quân Dũng là người có kinh nghiệm phá án lâu năm, tất nhiên hắn sẽ không bị chút thành tích nhỏ kia làm cho mê muội, hắn tiếp tục đặt câu hỏi.
Tiểu Triệu lúc này cũng có phản ứng, hắn trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng quyết đoán nói:
- Không biết!
- Cậu nói gì, cậu nói lại lần nữa xem.
Triệu Quân Dũng nói rồi hai tay nắm chặt lấy nhau, ánh mắt nhìn thẳng về phía Triệu Đắc Bỉnh.
- Đồng chí Tiểu Triệu, vừa rồi tôi đã nói với cậu, trong quá trình phối hợp điều tra, nếu không khai báo hay giả mạo bằng chứng, như vậy sẽ phải tiếp nhận xử phạt theo pháp luật. Cậu công tác chưa lâu, tương lai còn rộng lớn, tội gì vì chuyện người khác mà làm ảnh hưởng đến chính mình?
Triệu Quân Dũng dùng giọng tận tình khuyên bảo để hướng dẫn Triệu Đắc Bỉnh đi từng bước một.
Tiểu Triệu chớp chớp mắt rồi run giọng nói:
- Tôi...Tôi thật sự không biết nó là cái gì, bề ngoài quá nhỏ, không ai thấy rõ nhãn hiệu được.
- Cậu xem có phải giống như cái này không?
Triệu Quân Dũng lấy ra một tấm hình đồng hồ đưa cho Tiểu Triệu.
Tiểu Triệu nhìn tấm ảnh chụp đồng hồ Patek Philippe, trong lòng thầm nghĩ nó không khác gì đồng hồ của bí thư Vương, nhưng hắn lại trầm giọng nói:
- Tôi thật sự không quá rõ ràng, cái này...Nhìn qua rất đẹp, hình như sản xuất ở Thượng Hải.
"Khốn kiếp!
Triệu Quân Dũng thầm mắng một tiếng, giọng điệu chợt nghiêm nghị. Nhưng hắn dù có hổn hển dùng mọi thủ đoạn thì Tiểu Triệu vẫn giống như không có tiếp xúc trực tiếp với bí thư Vương, hắn căn bản không biết rõ đó là đồng hồ gì.
Triệu Quân Dũng rơi vào đường cùng cũng chỉ có thể cho Tiểu Triệu đi trước, sau đó gọi người khác đến.