Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1273 : Nhanh chóng ngồi xuống
Ngày đăng: 02:26 19/04/20
- Bí thư Nghênh Tường, dựa theo chỉ thị tinh thần của thượng cấp, cần phải chọn ra một vị bí thư thị ủy tiến vào trong ban ngành thường ủy tỉnh ủy. Chúng ta nghiên cứu sơ bộ có hai nhân tuyển là đồng chí Vương Tử Quân và Nguyễn Chấn Nhạc, nhưng bây giờ Vương Tử Quân có xảy ra chuyện này, nếu đưa lên sẽ bất lợi cho quá trình đoàn kết của tỉnh Sơn Nam. Anh thấy thế nào?
Hào Nhất Phong ném cho Mã Nghênh Tường một điếu thuốc rồi thản nhiên nói.
Mã Nghênh Tường cũng căn bản không nghĩ nhiều về vấn đề của Hào Nhất Phong, hắn trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói:
- Bí thư Nhất Phong, tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến của anh. Bây giờ tình huống của bí thư Vương Tử Quân là như vậy, biện pháp tốt nhất là cho anh ấy thời gian để loại trừ ảnh hưởng, tỉnh ủy làm như vậy là bảo vệ đồng chí Vương Tử Quân, tôi tin đồng chí Vương Tử Quân sẽ hiểu rõ điều này.
- Bí thư Nghênh Tường nói đúng, tôi nhớ khi vận động viên xuất phát chạy nước rút thường có tư thế ngồi chồm hổm để có thể nhanh chóng tiến vào trạng thái tốt nhất, có thể thấy ngồi xuống cũng là một quá trình tích súc năng lượng.
- Hoa màu cũng là như vậy, cần phải ngồi xuống mới có thể vun được gốc cây. Xuất phát từ góc độ này, tôi cảm thấy nên bảo vệ đồng chí của mình, cũng không phải đề bạt cậu ấy đến vị trí gì, mà phải là xuất phát từ góc độ có lợi nhất cho sự phát triển của đồng chí của mình. Nếu chúng ta vẫn cứ nâng lên trong tình huống dư luận ồn ào như vậy, chẳng khác nào đẩy người ta lên đầu sóng ngọn gió, thật sự chống đỡ không được.
Hào Nhất Phong nói rồi đứng lên, sau đó bày ra bộ dạng cực kỳ cảm khái.
Mã Nghênh Tường cũng cười cười, sau đó đứng lên theo nói:
- Thật sự là một phương án bảo vệ cán bộ cực kỳ hiệu quả của bí thư Nhất Phong, cũng vì bí thư Nhất Phong có những phương án tốt như vậy mà tỉnh Sơn Nam mới có được cục diện tốt vào lúc này.
Vài phút sau khi Mã Nghênh Tường rời khỏi phòng làm việc của Hào Nhất Phong, thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy Quan Vĩnh Hạ đẩy cửa đi vào. Hắn nhìn thấy bí thư Hào Nhất Phong vẫn đứng bên ngoài cửa sỏo, thế là có chút chần chừ, sau đó chuẩn bị lui ra.
- Có chuyện gì sao?
Hào Nhất Phong quay đầu sang rồi dùng giọng nhàn nhạt hỏi Quan Vĩnh Hạ.
Quan Vĩnh Hạ cẩn thận đi đến bên cạnh Hào Nhất Phong, sau đó khẽ nói:
- Bí thư Nhất Phong, vừa rồi tôi nghe nói ủy ban kỷ luật tỉnh ủy đã có kết quả điều tra về chiếc đồng hồ trên tay Vương Tử Quân có phải không?
- À, tiểu tử kia thật sự đã tránh được một kiếp.
Thạch Kiên Quân thở dài rồi thản nhiên nói.
Vương Tử Quân bước xuống xe, gió thổi mái tóc tung bay, có hương vị rất ấm áp.
- Bố, bố!
Khi Vương Tử Quân cất bước về phía nhà mình, Tiểu Bảo Nhi mặc một thân tây trang đang nhấc hai chân mập mạp chạy về phía hắn.
Khi thấy tiểu tử đáng yêu kia thì tâm tình Vương Tử Quân chợt giãn ra, hắn duỗi hai tay ôm con vào trong lòng.
- Bố, con nói nhỏ bố nghe nha, hình như con thấy mẹ khóc.
Khi Vương Tử Quân chuẩn bị hôn con trai một cái, chợt thấy Tiểu Bảo Nhi ghé sát bên tai hắn nói.
"Mạc Tiểu Bắc khóc sao? Đây là có chuyện gì?"
Vương Tử Quân chợt có chút sốt ruột, hắn khẽ hôn một cái lên mặt con trai, sau đó khẽ hỏi:
- Con trai ngoan, nói cho ba biết nào, mẹ sao lại khóc?
- Vừa rồi con vào phòng mẹ lấy bóng cao su, thấy mẹ khóc.
Tiểu Bảo Nhi vung tay lên, bộ dạng khua tay múa chân.
- Bố, có phải con làm cho mẹ tức giận không? Hay là mẹ không muốn hai cha con mình nữa?
Tiểu Bảo Nhi nhếch miệng lên, bộ dạng giống như muốn khóc.