Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1295 : Các anh phải chạy quanh người tôi
Ngày đăng: 02:26 19/04/20
- Sao?
Mễ Hoa Lâm có hơi cau mày, hắn chợt nói với Tống Ích Dân:
- Bí thư Tống, anh đi nghỉ ngơi một chút, tôi đi gặp bọn họ.
Tống Ích Dân gật đầu nói:
- Anh đi đi, tôi thấy đám người kia đến đây căn bản không có ý gì tốt, anh nên cẩn thận đối phó.
Mễ Hoa Lâm khẽ gật đầu, sau đó cùng nữ cảnh sát đi ra ngoài. Khi đi đến phòng khách thì gặp bốn năm người đàn ông mặc đồng phục cảnh sát đang ngồi nơi đó, trong số đó có một người có quân hàm tương đồng với hắn.
- Ha ha ha, trung đoàn trưởng Triệu, hoan nghênh, hoan nghênh.
Mễ Hoa Lâm nhìn người đàn ông đang ngồi trên ghế sa lông, sau đó tươi cười tiến lên nghênh đón.
Người đàn ông kia thấy Mễ Hoa Lâm cũng tiến lên cười nói:
- Cục trưởng Mễ, xem ra thành phố La Nam này thật sự là địa phương quá tốt, lúc này anh đã trẻ ra không ít, giống như trẻ lại mười bảy mười tám tuổi.
Hai người nhiệt tình bắt tay nhau, sau đó phân biệt chủ khách rồi ngồi xuống ghế sa lông, người đàn ông kia cười ha hả nói:
- Cục trưởng Mễ, hôm nay chúng tôi đến đaya có một việc cần anh phối hợp một chút.
- Trung đoàn trưởng Triệu cứ khách khí, có gì ngài cứ cho ra chỉ thị, phối hợp với công tác của thượng cấp chính là chức trách của chúng tôi.
Mễ Hoa Lâm nói bằng giọng cực kỳ thành khẩn, bộ dạng giống như dù nhảy vào nước sôi lửa bỏng cũng không chối từ.
Nếu như chỉ nghe lời nói của Mễ Hoa Lâm, rõ ràng đây là một đồng chí cực kỳ phục tùng chỉ huy. Thế nhưng trước khi đến thì trung đoàn trưởng Triệu đã nhận được chỉ thị, vì vậy cũng không bị mê hoặc bởi những lời nói cực kỳ phục tùng của Mễ Hoa Lâm.
Dù khi gọi điện thoại đến thì bọn họ đều nói sẽ hỏi rõ ràng, thế nhưng Tào Chân Nhi biết rõ, chỉ cần có một hoặc hai người trong số đó thật sự gọi điện thoại cho Vương Tử Quân thì đã quá tốt rồi. nguồn TruyệnFULL.vn
Hơn nữa cho dù gọi điện thoại thì chỉ có thể nói giọng quan với nhau mà thôi, vì người kia cũng căn bản là một nhân vật cực kỳ cường thế ở tỉnh Sơn Nam.
Tào Chân Nhi nghĩ đến người kia, lại nghĩ đến tình cảnh hiện tại của Nguyễn Chấn Nhạc. Nang đã gọi điện thoại vài lượt cho Nguyễn Chấn Nhạc, thế nhưng hắn đang bị những chuyện khó khăn vây quanh người. Sự kiện dòng sông Lam Hà ô nhiễm giống như một dây leo không ngừng quấn lên người hắn.
Lúc này dư luận càng ngày càng gây bất lợi cho thành phố Đông Bộ, hơn nữa báo cáo về chất lượng nước sông Lam Hà lại bị ai đó ném ra ngoài. Lúc này cư dân thành phố ở gần sông Lam Hà đều chuyển sang dùng nước lọc, đây cũng không phải là chuyện nhỏ.
Tào Chân Nhi là người cực kỳ mẫn cảm chính trị, nàng biết rõ nếu không giải quyết được chuyện này thì lực ảnh hưởng của nó đến Nguyễn Chấn Nhạc là rất lớn, mà nàng tin đây cũng không phải là chuyện ngẫu nhiên.
- Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên, bầu không khí bị đè nén bị phá tan.
- Chào mọi người, xin hỏi đây có phải là phòng bệnh của Tào Viễn không?
Hai người mặc tây phục, cổ áo có cài huy hiệu của lực lượng kiểm sát, viên kiểm sát trưởng đi vào đầu tiên rồi hỏi đám người trong phòng.
Nếu như ở nơi khác loại tiểu nhân vật thế này căn bản không thể lọt vào mắt người nhà Tào gia, nhưng lúc này lại khác, sau khi thấy hai người của viện kiểm sát thì vẻ mặt đám người Tào gia trở nên cực kỳ khó coi.
- Đúng vậy.
Tào Chân Nhi thấy không ai mở miệng thì đứng lên nói.
- Chào chị, chúng tôi là người của viện kiểm sát, đây là giấy tờ của chúng tôi. Dựa theo sắp xếp của lãnh đạo thượng cấp, chúng tôi cần tiến hành điều tra với kẻ tình nghi cưỡng hiếp là Tào Viễn, xin hỏi Tào Viễn bây giờ có thể trả lời chúng tôi vài vấn đề được không?
Viên kiểm sát trưởng lấy ra giấy tờ chứng minh công tác rồi khẽ nói.