Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1297 : Anh sẽ quay trở lại
Ngày đăng: 02:26 19/04/20
Tào Chân Nhi nghĩ đến người đem đến tốc độ phát triển kinh tế khủng bố cho thành phố La Nam, thế nên có thêm một phần thấu hiểu với Nguyễn Chấn Nhạc. Nàng trầm ngâm giây lát rồi ân cần hỏi han:
- Anh chuẩn bị xử lý vấn đề này như thế nào?
- Binh tới tướng đỡ, nước đến đắp đê, có một số việc chỉ cần có người phụ trách là được.
Nguyễn Chấn Nhạc nói giống như đã suy tính trước mọi việc.
Tào Chân Nhi chợt cảm thấy tim mình run lên, đó cũng không phải là vì nàng quan tâm đến Nguyễn Chấn Nhạc, mà nàng quan tâm đến vị trí của hắn. Dù thế nào thì lúc này nàng cũng không muốn Nguyễn Chấn Nhạc mất luôn vị trí hiện tại.
Nếu như gánh trách nhiệm về việc này thì Nguyễn Chấn Nhạc sẽ bị trễ nãi vài năm, vài năm như vậy chính là thời điểm hoàng kim trong sự nghiệp của Nguyễn Chấn Nhạc.
- Chấn Nhạc, khi phân định trách nhiệm thì anh cũng không thể bày ra bộ dạng anh hùng nghĩa hiệp, nhất định phải nghĩ chu đáo, ít nhất cũng phải trưng cầu ý kiến các trưởng bối trong nhà.
- Thật sự buồn cười, điều này em cũng không cần phải dạy anh. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Nguyễn Chấn Nhạc dùng giọng khinh thường nói, tuy không lời nói như vậy làm cho Tào Chân Nhi bực bội, thế nhưng dù sao thì cũng xem như phát tiết một câu.
Hai người Nguyễn Chấn Nhạc và Tào Chân Nhi tuy là đồng sàng dị mộng nhưng dù sao cũng đã sống bên nhau nhiều năm. Hai năm qua số lần cãi nhau liên tục tăng tiến, nhiều lúc ồn ào dữ dội, hôn nhân cũng không còn mặn nồng. Nhưng có một vấn đề mà Tào Chân Nhi rất tự tin, đó là nàng vẫn cảm thấy Nguyễn Chấn Nhạc vẫn còn là một người đảm đương. Bây giờ xem ra hắn cũng không phải là người đại công vô tư, chính mình xem ra đã tôn trọng hắn rồi.
- Chân Nhi, anh là bí thư thị ủy, là người nắm phương hướng, còn phương diện tiến cử hạng mục gì, xí nghiệp gì kinh doanh ra sao, anh sao có thể tự làm được? Sao có thể trông nom tất cả được?
Nguyễn Chấn Nhạc nói đến đây thì giọng điệu càng trở nên nhẹ nhàng hơn:
- Em chờ mà xem tivi, nhất định sẽ có tin tức tốt.
- Anh định xử lý trưởng phòng tài nguyên môi trường và chủ nhiệm ban quản lý khu công nghiệp sao?
Tào Chân Nhi khẽ hỏi.
- Chủ tịch Trình, đây là lời phân phó của bác sĩ, còn nói...
Cam Tiểu Quyên không thuận theo lời Trình Hiểu Bình mà tiếp tục mở miệng khuyên nhủ.
Nhìn bộ dạng không đạt mục đích không bỏ qua của Cam Tiểu Quyên, Trình Hiểu Bình nở nụ cười, nàng nói:
- Được rồi, lấy thuốc ra.
Cam Tiểu Quyên vội vàng đưa thuốc cho Trình Hiểu Bình, đồng thời khóe miệng nàng nở nụ cười nhàn nhạt. Sở dĩ nàng kiên trì như vậy chỉ là vì suy xét cho sức khỏe của lãnh đạo, cho dù nói vài câu cũng không lưu lại di chứng.
Sau khi phục vụ Trình Hiểu Bình uống thuốc xong, Cam Tiểu Quyên nói:
- Chủ tịch Trình, ngài tốt nhất nên nghỉ ngơi nửa giờ, như vậy thuốc mới hiệu quả.
Trình Hiểu Bình khoát tay áo nói:
- Lúc này thành phố có nhiều công tác như vậy, tôi sao có thể nghỉ ngơi chứ?
Cam Tiểu Quyên nhìn bộ dạng bận rộn của Trình Hiểu Bình, nàng vội vàng cầm lấy bình thủy châm nước vào ấm trà cho lãnh đạo. Trình Hiểu Bình cười cười nói với Cam Tiểu Quyên:
- Tiểu Quyên, em thông báo cho trưởng phòng Triệu và chủ nhiệm Lý, mời bọn họ đến phòng làm việc của tôi một chuyến.
Cam Tiểu Quyên chợt sững sờ, hai họ Triệu và Lý là thế gia vọng tộc, trong thành phố Đông Bộ này cũng không phải có ít những vị trưởng phòng Triệu và chủ nhiệm Lý.
- Là trưởng phòng Triệu phòng tài nguyên môi trường và chủ nhiệm Lý của hiệp hội quản lý khu công nghiệp Lam Hà.
Trình Hiểu Bình thấy Cam Tiểu Quyên có chút sững sốt, thế là khoát tay thản nhiên nói.