Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1344 : Chiêu Thái Cực Mượn Lực Đẩy Lực (Trung)

Ngày đăng: 02:27 19/04/20


Trong đại sảnh khách quý của khách sạn La Nam, Vương Tử Quân đang ngồi uống rượu với Đổng Tiểu Vân, người tiếp khách là Hà Khởi Duệ, ba người uống rượu xem như vui vẻ hòa thuận.



Dù ba người bọn họ rất quan tâm đến chuyện của công ty Miyanda, thế nhưng lúc này ba người cũng không nói về phương diện này, bọn họ chủ yếu kể ra những câu chuyện thú vị trong tỉnh Sơn Nam, bầu không khí vui vẻ hòa thuận.



Dù là khách nhưng Đổng Tiểu Vân vẫn để cho Vương Tử Quân ngồi chính giữa, khi Vương Tử Quân ngồi vào vị trí trung tâm thì hắn càng biểu hiện đúng tư thái cần có của mình.



- Bí thư Vương, tôi mời ngài một ly, nói thật nhé, trong tỉnh Sơn Nam thì tôi bội phục ngài nhất. Ba năm trước tình huống của thành phố La Nam là thế nào thì chúng ta đều hiểu rõ, bây giờ tốc độ phát triển của La Nam đã đến phương diện mới, cuối năm nay tỉnh Sơn Nam sẽ có một thành phố với tổng sản lượng kinh tế lên đến con số ngàn tỷ.



Đổng Tiểu Vân nâng ly rượu lên mỉm cười nói. Hắn dù nói ra những lời có vài phần nịnh nọt, thế nhưng nó cũng là tình hình thực tế. Hắn là chủ nhiệm ủy ban cải cách tỉnh ủy, hắn là người thấu hiểu tình hình phát triển kinh tế trong tỉnh. Hắn nói ra nhiều lời kính nể với năng lực phát triển kinh tế của Vương Tử Quân, căn bản cũng không có gì là vấn đề.



Vương Tử Quân cạn ly với Đổng Tiểu Vân, sau đó hắn cười nói:



- Chủ nhiệm Đổng quá khách khí rồi, thành phố La Nam sở dĩ có thành tích hôm nay cũng không phải là công lao của một mình Vương Tử Quân như tôi, đó là nhờ kết quả cố gắng của toàn thể nhân dân và cán bộ thành phố La Nam.



Hà Khởi Duệ nâng ly rượu lên nói:



- Bí thư Vương cũng quá khiêm nhường, tuy là người một nhà nhưng lúc này trước mặt chủ nhiệm Đổng, tôi cũng phải nói vài lời, nếu bí thư Vương không đến La Nam, chỉ sợ La Nam không có ngày hôm nay.



- Khởi Duệ, anh cũng đừng làm cho chủ nhiệm Đổng chê cười.



Vương Tử Quân nói rồi nâng ly rượu lên:



- Chủ nhiệm Đổng, tương lai phát triển của thành phố La Nam không rời khỏi sự giúp đỡ của ngài, tôi và chủ tịch Hà kính anh một ly.



Khi Vương Tử Quân nâng ly rượu lên thì Đổng Tiểu Vân vội vàng hạ ly của mình xuống một chút, tuy hắn có lý lịch dày hơn Vương Tử Quân, thế nhưng cũng không dám đưa ly của mình lên ngang hàng với một vị thường ủy tỉnh ủy như Vương Tử Quân.



- Bí thư Vương, tôi đã tiến hành báo cáo với lãnh đạo tỉnh về sự kiện công ty Miyanda rời đi, lãnh đạo tỉnh cho ra chỉ thị phải giữ bọn họ ở lại, điều này cho thấy lãnh đạo có chút mất hứng vì tình huống nhà đầu tư rời khỏi tỉnh.



Đổng Tiểu Vân do dự giây lát rồi quyết định mở miệng nói lời thật lòng với Vương Tử Quân.



Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn hiểu Đổng Tiểu Vân nói đến lãnh đạo tỉnh chính là chủ tịch tỉnh Thạch Kiên Quân. Hắn và Thạch Kiên Quân có quan hệ không tệ, Thạch Kiên Quân rõ ràng không muốn gây xích mích với hắn ở sự kiện này, tất nhiên bản thân Vương Tử Quân cũng không muốn mối quan hệ giữa mình và Thạch Kiên Quân có vấn đề.



Trong đầu lóe lên vài ý nghĩ, Vương Tử Quân chợt cười nói:



- Chuyện này thành phố La Nam sẽ xử lý thật tốt, chủ nhiệm Đổng không cần lo lắng.



Đổng Tiểu Vân là người thông minh, Vương Tử Quân không những là bí thư thị ủy La Nam, còn là lãnh đạo tỉnh. Đối phương đã nói hắn không cần lo lắng, như vậy mình căn bản sẽ không có vấn đề trong sự kiện này.




Nhưng khi La Nhân Uy thấy rõ diện mạo của người đi vào, vẻ tức giận vừa mới xuất hiện trên mặt đã biến mất sạch sẽ, có vài phần chán chường.



- Bí thư Lam, giám đốc La...



Thư ký nhìn vẻ mặt của bí thư La Nhân Uy, hắn khẽ mở miệng giải thích. Nhưng hắn chỉ nói được vài chữ như vậy thì không tiếp tục, hắn cũng là người biết nói đến đúng điểm thì dừng.



La Nhân Uy phất phất tay với thư ký của mình. Sau khi thư ký rời khỏi phòng, lão đi đến ngồi xuống trước mặt con trai La Xương Hào rồi nói:



- Cậu đến chỗ tôi làm gì? Có gì không về nhà nói được sao?



- Bố, con trai cũng cùng đường rồi, về nhà phải nghe mẹ lải nhải, còn không bằng đến chỗ này của ngài có chút yên tĩnh.



La Xương Hào nói rồi lấy từ trong túi ra một điếu xì gà nói:



- Bố hút một điếu đi, đây là loại thuốc được nhập từ Cuba, nghe nói phần lớn là do gái trinh làm ra, hút vào có nhiều hương vị hơn.



- Hừ.



La Nhân Uy căn bản không bày ra gương mặt vui vẻ với La Xương Hào, lão vung tay lên không nhận điếu thuốc, sua đó trầm giọng nói:



- Những thứ kia cậu giữ lại mà hút, tôi quen hút thuốc của mình rồi, thuốc nước ngoài thật sự không quen. Cậu đấy, cậu là người nhìn trăng ở nước ngoài tròn hơn trăng trong nước.



La Xương Hào cũng không có hành vi gì khác, hắn chỉ cười hì hì nói:



- Bố, bố cũng đừng nói vậy, đừng đả kích thái độ hiếu kính của con trai chứ?



La Xương Hào nói rồi lấy từ trong túi áo tra một hộp diêm lớn, sau đó châm lửa điếu xì gà.



- Bố, Tam đệ của con có khỏe không? Hai ngày trước con đi ngang qua nhà trẻ, vừa đúng lúc bọn họ có một hoạt động ngoại khóa. À, tiểu tử kia thật sự mập mạp, hoạt bát đáng yêu, thật sự làm cho người ta yêu mến không thôi.



La Xương Hào nhìn La Nhân Uy rồi mở miệng bằng giọng điệu có vài phần đùa giỡn.



Lửa giận của La Nhân Uy bị dập tắt rất nhiều, lão hít vào một hơi thật sâu rồi nói:



- Cậu rốt cuộc có chuyện gì? Bây giờ nói nhanh đi, đừng quấy rầy công tác của tôi.