Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1354 : Cạnh Tranh Tốt Kéo Gần Khoảng Cách
Ngày đăng: 02:27 19/04/20
Vì biết rõ tương lai của người này, vì vậy Vương Tử Quân cũng tình nguyện kết giao. Nhưng với thân phận của bọn họ, nếu muốn nói cười truyện trò thì dễ dàng, chẳng qua nếu muốn thật sự kết giao thì khó vô cùng. Vương Tử Quân tuy đã dùng khá nhiều biện pháp nhưng hai bên chỉ có chút quan hệ sơ bộ mà thôi.
Lần này là cơ hội rất tốt.
- Cậu Tử Quân, Trần Hiểu Hoa kia thật sự không đơn giản, chính là đối thủ trọng yếu nhất của cậu. Tôi nghe nói anh ta làm việc rất tốt, có ý nghĩ, lời nói cũng cực kỳ cuốn hút.
Lật Tòng Ba được phân đến tổ học viên năm mươi tuổi, trên cơ bản không có khả năng thắng, vì trong tổ có một vị bí thư tỉnh ủy thực lực cực mạnh.
Vương Tử Quân căn bản là đồng ý với ánh mắt nhìn người của Lật Tòng Ba, thầm nghĩ nếu không phải cùng tổ với đối phương, tôi cũng không cần hao tâm tổn trí làm gì. Hắn cười nói với Lật Tòng Ba:
- Cảm ơn anh, tôi biết phải làm sao.
- Tử Quân, cậu nhất định phải nắm chặt cơ hội lần này. Đến cấp bậc của chúng ta thì tiến lên ngày càng khó khăn, cậu còn trẻ, nên thừa cơ hội tiến lên hai bước, sau này trước mặt sẽ là trời cao biển rộng. Sau này anh đây cũng cần có sự giúp đỡ, tất cả đều nhờ hết vào cậu.
Lật Tòng Ba vươn tay vỗ vỗ bả vai của Vương Tử Quân, nhưng khi nhìn thấy nụ cười nhàn nhạt của Vương Tử Quân, thế là bàn tay không tự chủ được phải rút về.
- Tôi đã điều mười viên thư ký trong tỉnh đến chờ ở khu thường trú, nếu cậu có gì cần thì cứ nói với tôi một tiếng, tôi sẽ ra lệnh cho bọn họ, bất cứ lúc nào cũng có thể sắp xếp.
- Cảm ơn anh Lật, nếu có gì cần thì tôi sẽ không khách khí.
Vương Tử Quân hiểu Lật Tòng Ba muốn nhân cơ hội này để lấy lòng mình, những tình huống chủ động lấy lòng này, Vương Tử Quân cũng không cảm thấy mâu thuẫn. Dù sao thì Lật Tòng Ba chạy đến với mình, căn bản là có thêm một quân đồng minh.
- Bí thư Tử Quân, mời bên này.
Nguyễn Chấn Nhạc mặc một bộ tây trang màu nâu, nhìn qua cực kỳ có tinh thần, trên mặt là nụ cười sáng lạn làm cho người ta cảm thấy rất thân thiết.
Khi thấy gương mặt tươi cười của Nguyễn Chấn Nhạc, Vương Tử Quân cũng vươn tay của mình ra, hai bên nhanh chóng nắm chặt tay, Vương Tử Quân nói:
- Anh Chấn Nhạc, nhiều ngày không gặp, hôm nay thấy anh càng thêm trẻ khỏe, xem ra thủ đô là chốn tốt đẹp.
Hai người đi vào trong phòng, nhân viên phục vụ tiến lên dâng trà rồi bỏ đi, Nguyễn Chấn Nhạc chợt nói:
- Biết rõ anh về thủ đô học tập, tôi luôn muốn mời anh dùng cơm, nhưng tôi mới tiến vào công tác trong đơn vị, căn bản là có quá nhiều chuyện phát sinh, thế nên mới trì hoãn đến tận bây giờ.
Lời nói của Nguyễn Chấn Nhạc dù không có bao nhiêu thành ý, thế nhưng ít nhất thì nói ra cũng có mười phần thành ý. Vương Tử Quân nhìn gương mặt tươi cười của Nguyễn Chấn Nhạc, hắn cũng cười ha hả nói:
- Anh Chấn Nhạc, tôi đến thủ đô cũng muốn uống với anh hai ly, thế nhưng mãi mà không thể rút chân ra được, hôm nay xem như cũng được như ý nguyện.
Hai người nói những lời nhiệt tình giống như kéo mối quan hệ lại gần hơn, sau khi uống một ấm trà, hai người bắt đầu ôn chuyện.
Nguyễn Chấn Nhạc là một chủ nhân nhiệt tình, trên mặt luôn xuất hiện nụ cười sáng lạn. Vương Tử Quân thì càng cười tươi hơn, hắn cũng không quên đem vài chuyện vui ở tỉnh Sơn Nam nói ra với Nguyễn Chấn Nhạc, làm cho hai bên liên tục nở nụ cười.