Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1356 : Cho ra đặc sắc ở sân khấu đẹp
Ngày đăng: 02:27 19/04/20
Vương Tử Quân nghe điện thoại của Hào Nhất Phong, trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ, trong miệng lại trầm giọng nói:
- Cám ơn sự giúp đỡ của bí thư Nhất Phong, ngài cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng lớn nhất để lấy vinh dự cho tỉnh Sơn Nam.
- À, Tử Quân, tôi tin tưởng với thực lực và trình độ bản thân của cậu. Lúc này cậu có gì cần thì cứ nói, tôi sẽ cho văn phòng tỉnh ủy dùng tốc độ nhanh nhất để chuẩn bị cho xong. Đúng rồi, tôi có không ít bạn bè ở thủ đô, bọn họ đều là giáo sư nổi tiếng. Nếu như cậu có gì cần, tôi sẽ mời bọn họ ra, để bọn họ cùng nhau nghĩ kế cho cậu.
Hào Nhất Phong tỏ ra nhiệt tình làm cho Vương Tử Quân cảm thấy toàn thân không được tự nhiên. Nhưng mặc kệ Hào Nhất Phong xuất phát từ thật lòng hay không, Vương Tử Quân sẽ không tiếp nhận, hắn cười nói:
- Cám ơn bí thư Nhất Phong, nếu có cần thì tôi nhất định sẽ xin giúp đỡ.
Có lẽ vì sợ đêm dài lắm mộng, có lẽ vì muốn cho người ta thêm thời gian chuẩn bị, thế cho nên trong quá trình lựa chọn người phát biểu, thứ ba công bố tin tức thì thứ năm tiến hành.
Tuy chỉ chọn lựa một danh sách, hơn nữa là chọn người trong ban huấn luyện, thế nhưng tác động của nó căn bản là rất lớn. Không biết có bao nhiêu người đang cố sức quan tâm, càng có không ít ánh mắt chú ý đến lựa chọn lần này. Cũng vì được nhiều người chú ý, thế cho nên bầu không khí rất ngưng trọng.
Vì thể hiện sự công bằng, thế cho nên trường đảng cũng không lấy giáo sư lãnh đạo trong trường làm người chủ trì, chủ yếu chọn vài học giả nổi tiếng của nhà trường làm nhiệm vụ bình chọn.
Hơn ba mươi sáu người lên tiếng phát biểu, mỗi người mười phút, nếu như tiến hành một lượt thì phải mất sáu giờ. Sau khi suy xét nhân tố thời gian, cuối cùng chọn lựa phương án tiến hành phân tổ.
Dựa theo độ tuổi thì nhóm người Vương Tử Quân được chia ra làm ba, vì thế cạnh tranh được tiến hành trên ba tổ. Ngoài một học viên tuổi khá cao đã rời khỏi danh sách tranh cử, phần lớn nhóm người Vương Tử Quân đều tham gia.
Vương Tử Quân được phân đến tổ học viên dưới bốn mươi lăm tuổi, đây là tổ đông người nhất, tổng cộng có mười bốn người, có thể nói là cạnh tranh khốc liệt nhất.
Khi đám người ngồi bên trong lễ đường, mặc dù vẻ mặt người nào cũng bảo trì nụ cười, thế nhưng ánh mắt đều không thoải mái. Đặc biệt là có một vài người căn bản không có biểu hiện quá trấn tĩnh.
Sau khi tiến hành rút thăm quyết định trình tự phát biểu, người may mắn có được số thăm đầu tiên sẽ tiến hành diễn thuyết. Vương Tử Quân thật sự khá may mắn, hắn lấy được số chín, tuy không quá tốt nhưng căn bản cũng không xấu.
- Tôi tin tưởng chỉ cần chúng ta kiên trì phát triển, nhất định sẽ có thể đẩy mạnh kinh tế, xã hội cầu tiến, càng tiến thêm một bước thỏa mãn nhu cầu quần chúng...
Trên đài hay dưới đài đều vang lên tiếng vỗ tay như sấm dậy, chuyên gia với gương mặt nghiêm túc cũng vỗ tay theo.
Vương Tử Quân cũng vỗ tay, hắn biết rõ kiếp trước người này cũng cố gắng thực hiện những lời hứa hẹn của mình; cũng không biết tinh thần nắm chặt hiện thực của đối phương có phải được hình thành từ những ngày này hay không.
- Anh Trần diễn thuyết quá tốt, làm tôi mất hẳn niềm tin.
Một người bạn học ngồi bên cạnh Vương Tử Quân dùng giọng lo lắng nói.
- Trước đó tôi còn cảm thấy những gì mình chuẩn bị là rất tốt, bây giờ so sánh thì thấy rất xấu hổ, tôi thậm chí muốn bỏ quyền.
- Tôi bây giờ cũng không muốn tiến hành diễn thuyết, Trần Thành Hoa xem ra là một người siêu quần xuất chúng, xem ra danh sách đã nằm trong tay người ta rồi.
- Tôi đã sớm nghe nói Trần Thành Hoa không phải người thường, xem ra bây giờ quả nhiên không tầm thường.
...
Đủ mọi lời bình luận vang lên bên tai Vương Tử Quân, tất nhiên hắn cũng cảm thấy những lời đánh giá như vậy là rất chính xác.
Lúc này đám người trên đài cũng đang châu đầu ghé tai với nhau, nhưng ngay sau đó bọn họ đã bắt đầu chấm điểm.
Trần Thành Hoa được bao nhiêu điểm? Một bài diễn thuyết như vậy quá hay còn cần phải chấm sao? Điều này hầu như là mối quan tâm của tất cả mọi người.