Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1392 : Đuôi phượng không bằng đầu gà(thượng)

Ngày đăng: 02:27 19/04/20


La Xương Hào chạy chiếc Lamborghini giá hơn năm triệu vừa mua trên đường lớn của thành phố Sơn Viên. Đây là siêu xe chạy tốc độ rất cao, thế nhưng đám cảnh sát giao thông trên đường căn bản làm như không nhìn thấy.



Xe Lamborghini vốn đã hiếm có, hơn nữa lại có biển số trâu bò năm số chín, đám cảnh sát giao thông tuy nhận sứ mạng thần thánh thế nhưng không dám nói đùa với bát cơm của mình.



- Giám đốc La, người ta thích một bộ quần áo.



Một giọng nói mềm mại nịnh nọt được truyền ra từ trong miệng Mỹ Mỹ.



Mặc dù là mùa đông lạnh thấu xương nhưng Mỹ Mỹ vẫn mặc áo váy hở ngực, áo choàng nhung lông chồn bao bọc cơ thể nhỏ nhắn, toàn thân trắng bóng.



- Mua.



La Xương Hào nhìn người phụ nữ nổi tiếng của đài truyền hình tỉnh, thế là nói một câu.



- Chụt!



Mỹ Mỹ hôn một cái thật mạnh lên mặt La Xương Hào, sau đó nàng chớp mắt nói:



- Giám đốc La, ngài thật tốt, quen ngài là may mắn lớn nhất đời em.



- Ha ha ha, mua cho người phụ nữ của mình vài bộ quần áo đẹp thì cho là gì?



La Xương Hào vung tay lên dùng giọng thoải mái nói:



- Những ngày nay anh đang rất vui, em muốn mua gì cứ nói là được.



La Xương Hào nói đến đây thì cũng không rảnh rỗi, hắn véo mạnh một cái lên ngực Mỹ Mỹ.




- Chuyện này tôi sẽ liên hệ với bí thư Nhân Uy, giấy tờ sửa xe sẽ cho người gửi đến.



Vương Tử Quân nói rồi cũng không quan tâm đến La Xương Hào, hắn khẽ gật đầu với Lý Đức Trụ:



- Đi thôi.



Lý Đức Trụ đã cho La Xương Hào một đấm đau đến mức cúi gập người, cũng không phải có hại. Lúc này nghe thấy Vương Tử Quân lên tiếng, hắn vội vàng leo lên xe.



Khi chiếc Audi màu đen nhanh chóng chạy đi thì La Xương Hào mới kịp phản ứng, hắn nhổ một bãi nước miếng lên đất, sau đó nghiến răng nghiến lợi dùng giọng hung ác nói:



- Dám đùa giỡn với ông, tưởng rằng mình là gì chứ? Ông nói cho mà biết, ông cũng không đưa ra một đồng nào cả.



Hai tên cảnh sát giao thông vốn có ý nghĩ nịnh nọt La Xương Hào chợt ngây cả người. Tuy bọn họ không rõ địa vị của Vương Tử Quân, thế nhưng người kia lại mở miệng đề cập đến bí thư La, bọn họ căn bản không thể trêu vào.



- Giám đốc La, chuyện này...



Tên cảnh sát giao thông xoa xoa hai bàn tay rồi dùng giọng chú ý hỏi.



- Bốp!



La Xương Hào tát thật mạnh lên mặt tên cảnh sát giao thông, lúc này hắn đang bực tức không có chỗ phát tiết, tên cảnh sát giao thông lại chủ động đi đến, thế là hắn không thèm khách khí.



- Mày là con chó mù, mau cút đi cho ông.



La Xương Hào cũng không phải tức vì mình bị một đấm, căn bản là tức vì Vương Tử Quân không xem mình ra thể thống gì. Hắn còn lớn tuổi hơn cả Vương Tử Quân, thế nhưng Vương Tử Quân mở miệng lại coi hắn giống như vãn bối.