Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1394 : Đuôi phượng không bằng đầu gà(trung)
Ngày đăng: 02:27 19/04/20
Nhưng bây giờ đám nữ nhân viên đối mặt với những vị khách đang nổi trận lôi đình mà căn bản không biết làm sao cho phải. Các nàng vốn đang nói chuyện về những bộ trang phục nổi đình nổi đám ở kinh đô thời trang Paris, bây giờ sao có thể ứng phó được cục diện rối loạn đang diễn ra?
Nhưng không ứng phó được cũng phải ứng phó, dù các nàng có nóng lòng như lửa đốt nhưng lại biết hậu trường của giám đốc La, thế cho nên bọn họ chỉ cho rằng đây là hiện tượng đột biến mà thôi. Những chuyện này dù thế nào cũng tìm được hướng giải quyết, đến lúc đó giám đốc La ném tiền ra sẽ làm cho đám nàng bên kia bớt ồn ào mà thôi.
- Các vị cứ từ từ, giám đốc La của chúng tôi nói một phân tiền cũng không thiếu, sẽ trả đủ cho mọi người.
Một người phụ nữ mặc trang phục váy công sở lộ ra cặp đùi thon dài trắng nõn lớn tiếng nói với những người bên cạnh.
Khi nữ nhân viên đang cố gắng giải thích với khách hàng, lúc này Lục Yến là trợ lý tổng giám đốc bắt đầu gọi điện thoại cho La Xương Hào.
Lục Yến là tâm phúc của La Xương Hào, nàng không chỉ xinh đẹp còn là một người có năng lực, đến tập đoàn còn chưa được một năm đã là người đối ngoại cho giám đốc La, được giám đốc La tín nhiệm. Nàng vừa gọi điện thoại vừa thầm mắng:
- Lần này nhất định phải để cho tổng giám đốc biết rõ tầm quan trọng của mình, cần phải cho con Mỹ Mỹ kia biết rõ ai mới thật sự là chị hai của địa phương này.
- Alo, giám đốc La phải không? Lúc này ở công ty chúng ta xuất hiện nhiều khách hàng muốn rút tiền. Đúng vậy, có bao nhiêu sao? Phải vài ngàn, ngài mau lấy tiền ra, bây giờ hai triệu dự trữ của chúng ta đã dùng sắp hết rồi.
Lục Yến dùng giọng mềm mại nói, thậm chí lời nói còn mềm mại hơn da thịt của nàng, vì nàng căn bản muốn để lại ấn tượng tốt cho tổng giám đốc La của mình.
Nhưng lúc này La Xương Hào căn bản không có tâm tư thưởng thức giọng nói mỹ mãn, hắn ngồi trên Lamborghini, trong lòng liên tục bùng lên nhiều ý nghĩ. Trong tài khoản của hắn có hơn mười triệu, nhưng hắn biết rõ nếu chỉ dựa vào số tiền này thì căn bản như muối bỏ biển. Hắn nghĩ đến những lời nói mà bố mình nói trước đó, thế là cảm thấy trong lòng căng cứng.
"Mình nên làm sao bây giờ?"
Khi La Xương Hào cảm thấy mình như kiến bò chảo nóng, trong đầu chợt nghĩ đến nhiều bóng người. Khi hắn chuẩn bị gọi điện thoại thì tiếng chuông đã vang lên.
- Giám đốc La, tôi là anh Trần của cục quản lý bất động sản, bây giờ anh có thời gian hay không?
- Anh Lý, anh đã chuẩn bị số tiền kia xong chưa, bây giờ tôi đang cần dùng.
- Giám đốc La, anh còn chưa tin tôi sao? Tôi đã nói với ngài rồi, xe lửa không phải đẩy, da trâu không phải thổi, tôi làm việc thì anh cứ yên tâm. Ngài nói xem khi nào thì cần, chỉ cần cho tôi số tài khoản, tôi sẽ nhanh chóng cho người chuyển đến.
Anh Lý tuy không có mặt thế nhưng lại căn bản có thái độ vỗ ngực khẳng khái.
La Xương Hào nghe nói anh Lý có tiền thì rất vui mừng. Bây giờ hắn rất cần tiền, tuy số tiền kia căn bản cũng không đủ, thế nhưng có thể ứng phó được hoàn cảnh xấu vào lúc này, ngay sau đó có thể nghĩ biện pháp khác.
- Đám người phòng tổ chức tỉnh làm cái quái gì vậy?
La Xương Hào thầm mắng một tiếng, sau đó hắn gọi điện thoại cho một nữ quản lý của mình, để nàng liên lạc với ngân hàng, anh lý sẽ gửi vào mười lăm triệu.
Nữ quản lý vẫn dùng giọng mềm mại êm ái lên tiếng, vẫn là người được La Xương Hào yêu mến. Nhưng lúc này La Xương Hào cũng không có tâm tư quan tâm nhiều, hắn cần phải tìm càng nhiều tiền càng tốt.
Nếu không áp chế được sự kiện này, như vậy hậu quả của nó...
- Giám đốc La, người ta...Cái kia...
Khi thấy La Xương Hào nở nụ cười thì Mỹ Mỹ có chút do dự, nàng vội vàng lấy một chiếc khăn tay từ trong túi xách lau mồ hôi trán cho La Xương Hào, sau đó mở miệng giải thích.
- Con khốn nạn, lấy tiền của tao mà dám đi chơi với thằng khác, cút sang một bên.
La Xương Hào cũng không nói nhiều, hắn nhanh chóng cho Mỹ Mỹ một đấm.