Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1431 : Tôi không phải kẻ ngốc

Ngày đăng: 02:28 19/04/20


Chu Tiến Liên căn bản không phải là người ngu, hắn nào không hiểu rõ vấn đề bên trong? Lúc này bàn tay nâng ly rượu đã có hơi run. Từ ngày quyết định chơi tay đôi với Vương Tử Quân, Chu Tiến Liên đã nghĩ đến tất cả thủ đoạn mà Vương Tử Quân có thể cho ra được, nhưng hắn lại không ngờ Vương Tử Quân dùng thủ đoạn như thế.



Chẳng lẽ là Vương Tử Quân cố ý gây nên? Chu Tiến Liên nghĩ đến những nguyên nhân và hậu quả của những sự kiện gần đây, trong đầu hắn chợt xuất hiện ý nghĩ như vậy. Hắn ném ánh mắt về phía vị bí thư trẻ tuổi của ủy ban tư pháp tỉnh ủy, thế là trong lòng ớn lạnh.



- Anh Chu, trước kia bí thư Vương không tiếp xúc nhiều với công tác của khối tư pháp, nhưng lại là một cán bộ lãnh đạo có kinh nghiệm phong phú. Sau này anh và anh Hồng Lỗi công tác cũng không nên phát sinh sự kiện không đúng, nếu có gì phải báo cáo với bí thư Vương, tranh thủ tìm được sự giúp đỡ của bí thư Vương.



Chữ Vận Phong là người trải qua quá nhiều sự kiện giao thiệp trong quan trường, mỗi ngày đều gặp qua rất nhiều người, Chu Tiến Liên đang nghĩ gì sao lại có thể che giấu được lão? Nhưng lúc này lão cũng muốn nhân cơ hội để gõ đầu Chu Tiến Liên.



Lần này Vương Tử Quân sở dĩ đến tham gia tiệc mừng thọ của bà cụ chính là vì Chữ Vận Phong cho ra lời mời. Sở dĩ lão mời Vương Tử Quân, ngoài ép Chu Tiến Liên chịu thua, hơn nữa còn có một ý nghĩ khác: Lôi kéo vị bí thư ủy ban tư pháp này về phía mình.



Chữ Vận Phong đã thấy rõ những biểu diễn của Văn phòng ở hội nghị thường ủy hôm nay, lão chợt ý thức được vị bí thư trẻ tuổi của ủy ban tư pháp kia căn bản không thể khinh thường, tuyệt đối là cao nhân. Vào hội nghị thường ủy hôm nay, ngay từ đầu đối phương đã bỏ quyền, đã nói rõ sự hiện hữu của mình trong khối thường ủy tỉnh ủy.



Cảm giác tồn tại là cực kỳ quan trọng trong thường ủy, nếu như anh mất đi cảm giác tồn tại trong khối thường ủy tỉnh ủy, như vậy lực ảnh hưởng của anh sẽ kết thúc.



Nói rõ ràng thì ngoài chức vụ thì phương diện sắp xếp chỗ ngồi trong thường ủy tỉnh ủy căn bản cũng không phải dựa theo thứ gì khác, căn cứ vào lực ảnh hưởng của riêng từng người. Ví dụ như Vương Tử Quân, vì hắn mới đến, dù được sắp xếp trước thư ký trưởng Đào Nhất Hành, thế nhưng lực ảnh hưởng lại thấp hơn Đào Nhất Hành rất nhiều.



Nhưng thông qua hội nghị thường ủy hôm nay, lực ảnh hưởng của Vương Tử Quân đã tăng tiến, ít nhất thì đám người thường ủy tỉnh ủy cũng không thể không quan tâm đến sự tồn tại của hắn.



Trước mắt đang trong thời kỳ ma xát kết hợp giữa Chữ Vận Phong và Diệp Thừa Dân, tuy Chữ Vận Phong chiếm hết ưu thế trong hội nghị thường ủy, thế nhưng lão cũng không muốn có thêm một đối thủ. Hơn nữa Vương Tử Quân căn bản là một cán bộ trẻ tuổi không đơn giản chút nào.



Bữa tiệc mừng thọ vẫn được tiếp tục, bầu không khí trên bàn tiệc chợt thay đổi, ánh mắt đám người còn lại nhìn về phía Vương Tử Quân càng có thêm vài phần tôn trọng khác thường. Đám người này đều hiểu, bí thư Vương vừa mới đến đã cho Chu Tiến Liên một bài học.
Khi Chữ Vận Phong và Vương Tử Quân rơi đi, xem như bữa tiệc lần này đã đến lúc sắp kết thúc. Đầu tiên là bà cụ vì nguyên nhân sức khỏe mà phải về trước nghỉ ngơi, sau đó các vị khách cũng không còn hào hứng để ở lại, anh em họ Chu tươi cười tiễn chân khách quý, đám người đều leo lên xe bỏ đi.



- Anh, hôm nay chủ tịch Chử đến tham gia tiệc mừng thọ của mẹ, nói rõ anh ấy vẫn còn nhớ rõ tình bạn cũ. Anh xem, có nên nói sự kiện tiến lên chức vụ phó chủ tịch thành phố với anh ấy không?



Chu Tín Quốc tiễn chân vị khách cuối cùng, sau đó dùng giọng không yên nói với anh mình.



- Chỉ bằng cậu mà muốn tiến lên vị trí phó chủ tịch thành phố sao?



Chu Tiến Liên dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn thoáng qua Chu Tín Quốc rồi cất bước bỏ đi.



Trong một chiếc xe màu đỏ, Tào Kha Nhi vừa lái xe vừa khẽ gọi điện thoại, lại còn bật cười khanh khách.



Tào Kha Nhi và Tào Chân Nhi ngồi bên bàn của bà cụ, mặc dù không tính là quá xa thế nhưng bọn họ vẫn nghe rõ và thấy rõ những gì phát sinh bên bàn của chủ tịch Chữ Vận Phong, thế là bầu không khí trò chuyện giữa hai chị em có chút thay đổi.



- Được rồi, không nói nữa, sau này sẽ mời anh dùng cơm.



Tào Kha Nhi nói rồi ném điện thoại của mình xuống vị trí ghế lái phụ, nàng quẹt miệng nói với Tào Chân Nhi:



- Chị, xem như chị đoán đúng, hôm nay chúng tiếp tục đi ăn thôi.