Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1449 : Cường long khó áp địa đầu xà

Ngày đăng: 02:28 19/04/20


Gương mặt Vương Tử Quân vẫn luôn bình tĩnh, từ khi Du Giang Vĩ bắt đầu báo cáo thì hắn cũng không nói gì. Lúc này hắn cực kỳ phẫn nộ, thế nhưng hắn cũng không vỗ bàn, vẫn bình tĩnh nghe hết lời của Du Giang Vĩ.



Nổi giận cũng không giải quyết được gì, ngược lại còn làm cho tư duy của người ta thêm hỗn loạn. Sự việc đã phát sinh, hắn cần phải nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề.



- Bí thư Vương, bác sĩ nói Đức Trụ có sức khỏe tốt, nghỉ ngơi một tháng sẽ hoàn toàn bình phục, hơn nữa sẽ không lưu lại di chứng gì.



Du Giang Vĩ mở miệng an ủi Vương Tử Quân.



- Giang Vĩ, cậu khổ cực rồi, đi nghỉ một chút đi.



Vương Tử Quân khoát tay áo với Du Giang Vĩ rồi dùng giọng thản nhiên nói.



Du Giang Vĩ nhìn vẻ mặt của Vương Tử Quân, hắn muốn mở miệng nói gì đó, thế nhưng cuối cùng lại nuốt xuống bụng. Bí thư Vương có tính toán gì hay không? Hắn loáng thoáng biết được một chút, thế nhưng lãnh đạo không nói thì hắn cũng không nhiều lời.



Khi cửa phòng chậm rãi đóng lại thì Vương Tử Quân lấy ra một phần tư liệu của vị cục trưởng cục công an thành phố Đông Hồng xem xét. Hà Duyên Cường đã làm cục trưởng cục công an thành phố Đông Hồng được tám năm, là một địa đầu xà ở thành phố Đông Hồng.



Hà Duyên Cường không phải là người có chức quan cao vời ở thành phố Đông Hồng, thế nhưng vị trí lại rất quan trọng, cho dù là người cao hơn một hai cấp cũng chưa chắc mạnh mẽ bằng.



Vương Tử Quân lật qua lật lại xem xét tư liệu về Hà Duyên Cường, hắn lẳng lặng suy tư, một loạt ý nghĩ lóe lên trong đầu.



Hà Duyên Cường lúc này cũng nghĩ đến Vương Tử Quân. Sau khi tin tức về con trai mình truyền đến, hắn thật sự sinh ra cảm giác không tốt. Chuyện này làm cho thư ký của bí thư Vương tự mình ra tay, chỉ sợ không đơn giản một chút nào.



Có giấy chứng minh nên lai lịch của Lý Đức Trụ đã bị điều tra rõ ràng, Hà Duyên Cường nhờ một người bạn của mình công tác ở tỉnh Sơn Nam mà biết rõ Lý Đức Trụ là lái xe của Vương Tử Quân, hơn nữa lần này đến Nam Giang để thăm lãnh đạo, không khỏi làm cho Hà Duyên Cường cảm thấy rất đau đầu.



Những chuyện này căn bản rất khó xử lý.



Khi Vương Tử Quân đến Nam Giang thì Hà Duyên Cường cũng không quan tâm, đối với hắn thì chỉ có cục trưởng Chân Hồng Lỗi là người nắm vận mệnh của mình. Còn Vương Tử Quân dù là bí thư ủy ban tư pháp tỉnh ủy, thế nhưng vị trí này của Vương Tử Quân căn bản còn không bằng Chân Hồng Lỗi.




- Đức Trụ, bài học lần này, cậu không thể để cho bạn bè gặp uất ức, điều này tôi biết rõ. Thế nhưng làm việc gì cũng phải suy xét hậu quả, sau này nên chú ý một chút.



Vương Tử Quân ngồi bên cạnh Lý Đức Trụ, trên mặt vẫn treo nụ cười.



- Vâng, bí thư Vương, tôi nhất định sẽ sửa lại.



Lý Đức Trụ nói theo đúng thói quen, thế nhưng lúc này cơ thể đầy vết thương, hắn hơi cử động thì cơn đau làm cho toàn thân nhức nhối khó chịu.



- Bố, chú Trụ Tử sao lại trượt cầu thang được?



Tiểu Bảo Nhi thấy Lý Đức Trụ không trả lời vấn đề của mình, nói mất hứng vân vê cái miệng nhỏ nhắn, sau đó mở miệng không buông tha.



Mạc Tiểu Bắc đã giải thích chuyện của Lý Đức Trụ cho Tiểu Bảo Nhi, đó là chú Trụ Tử đi cầu thang trượt chân ngã sấp xuống. Nói như vậy vừa che giấu được sự kiện Lý Đức Trụ bị người ta đánh, lại khuyên bảo Tiểu Bảo Nhi sau này đi đường nên cẩn thận.



Hôm nay thấy chú Lý Đức Trụ, Tiểu Bảo Nhi tất nhiên sẽ hỏi cho rõ. Khi Vương Tử Quân không biết trả lời thế nào thì Lý Đức Trụ đã mở miệng cứu giá:



- Điều này...Đây chỉ là ngoài ý muốn, giống như một người luôn đi bên cạnh sông sẽ có lúc ướt giày.



Lý Đức Trụ giải thích làm cho Vương Tử Quân thở dài một hơi, hắn nhìn lái xe trước kia của mình, thầm nghĩ đối phương xem như cũng đọc được vài thứ hay từ trong sách.



- Vâng.



Tiểu Bảo Nhi trầm ngâm một lúc nghĩ đến lời nói của Lý Đức Trụ, sau đó nó chợt nói:



- Cháu hiểu rồi, chú Trụ Tử, ý của chú là đi ra đánh nhau thì cũng có lúc vấp ngã sao?