Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1471 : Đụng tường quay đầu (Hạ)

Ngày đăng: 02:28 19/04/20


Khi Đậu Minh Đường cảm thấy do dự thì một tiếng cười nói truyền đến. Khi tiếng cười này vang lên, phó chủ tịch thường vụ tỉnh Lý Thừa Uyên và phó chủ tịch thường ủy Kim Hành Thuấn đi vào. Lý Thừa Uyên và Kim Hành Thuấn đều là những người có bộ dạng trung đẳng, nhưng nếu so sánh với Lý Thừa Uyên, Kim Hành Thuấn mang theo một bộ kính gọng đen có vẻ nho nhã hơn.



Khi thấy hai người này thì Chân Hồng Lỗi chậm rãi đi đến, trước tiên hắn chào hỏi Kim Hành Thuấn:



- Chào chủ tịch Kim.



Lý Thừa Uyên là phó chủ tịch thường vụ tỉnh, là người có vị trí cao hơn Kim Hành Thuấn, hai người cùng xuất hiện một lúc, dựa theo quy định bất thành văn thì người phía dưới phải chào hỏi Lý Thừa Uyên trước. Dù sao thì dù là ở tỉnh ủy hay trong ủy ban nhân dân tỉnh, Lý Thừa Uyên cũng là người được sắp xếp trước Kim Hành Thuấn.



Lúc này Chân Hồng Lỗi lại làm trái ngược, lại tiến lên chào hỏi Kim Hành Thuấn trước, rõ ràng muốn làm mất mặt Lý Thừa Uyên. Nhưng nụ cười của Lý Thừa Uyên ở bên cạnh vẫn rất nồng đậm, sau khi Chân Hồng Lỗi bắt tay với Kim Hành Thuấn thì lên tiếng:



- Cục trưởng Chân, gần đây có không ít xí nghiệp tỏ ra bất mãn với tình huống trật tự trị an, có phải cục công an tỉnh các anh cần phải nắm chặt công tác hơn không?



- Mong chủ tịch Lý cứ yên tâm, gần đây cục công an tỉnh đang liên tục xem xét, sẽ cố gắng cải thiện công tác của mình.



Giọng nói của Chân Hồng Lỗi là không thấp, thế nhưng gương mặt vẫn âm trầm.



Kim Hành Thuấn cũng không chờ Lý Thừa Uyên tiếp tục lên tiếng, hắn cười nói:



- Hồng Lỗi, lần này hội nghị thường ủy cho mời anh đến, chính là muốn đề cao phương diện ổn định hài hòa của tỉnh chúng ta, muốn trưng cầu ý kiến của anh. Nếu có ý kiến gì hay thì anh cứ nói ra, mọi người cũng được nói thoải mái, mỗi người phát biểu ý kiến của mình, chỉ cần là trợ giúp công tác thì chúng ta đều có têể hỗ trợ thông qua.



- Đúng, tôi cũng kỳ vọng cục trưởng Chân có thể đề xuất ý kiến làm cho người ta cảm thấy mới mẻ.
Mới đến vài tháng đã bị chuyển dời, kết cục này đối với đám cán bộ đã đi đến vị trí của bọn họ hiện tại là một đả kích rất lớn. Điều này đại biểu cho phương diện không đủ năng lực, không thể khống chế, như vậy tổ chức sao có thể tín nhiệm tiếp tục ủy thác trách nhiệm cho anh được nữa?



- Chủ tịch Lý, bí thư Vương có lẽ cũng là vì công tác...



Đậu Minh Đường tuy không nói quá lớn nhưng giọng điệu lại tràn đầy khẳng định. Hắn nói ra những lời này với ý nghĩ đơn giản là mong muốn Lý Thừa Uyên giúp đỡ Vương Tử Quân một chút.



Lý Thừa Uyên dù không tham dự vào chuyện này, thế nhưng hắn vẫn thấy rất rõ ràng. Khi Vương Tử Quân đẩy Hà Duyên Cường đi học tập ở trường đảng trung ương, hắn cảm thấy trẻ tuổi kia tuy ra tay hiểm độc nhưng căn bản còn chưa đủ lực khống chế thế cục, nhưng khi đó hắn vẫn không tiến lên nhắc nhở đối phương.



Với kinh nghiệm công tác lâu năm của Lý Thừa Uyên, hắn cảm thấy nếu muốn khuyên nhủ một người, nhất định phải cho đối phương đụng đầu vào tường cái đã, nếu không thì những lời hữu ích của anh căn bản là không có tác dụng. Vương Tử Quân không có tình cảm gì với hắn, tất nhiên hắn không muốn lãng phí miệng lưỡi ở phương diện này.



Nhưng bây giờ thế cục đã bày ra, tất nhiên hắn sẽ không vì chuyện này mà đẩy mình đi vào. Hắn có tình cảnh bình thường bên phía ủy ban nhân dân tỉnh, nếu như gặp thêm vài đả kích, chỉ sợ vị trí của mình sẽ càng bấp bênh trong mắt nhiều người.



- Anh Đậu, có một số việc mà chúng ta không nên lo lắng quá nhiều.



Lý Thừa Uyên đưa mắt nhìn Đậu Minh Đường rồi khẽ nói:



- Điều quan trọng nhất của chúng ta hiện tại là phải bảo toàn chính bản thân mình.



Đậu Minh Đường không nói gì thêm, hắn dù không thích lời nói của Lý Thừa Uyên, thế nhưgn lại không thể không thừa nhận lời nói của đối phương rất có đạo lý. Chính mình nếu bị cuốn vào con sóng lần này thì căn bản là không hay, hắn nên bo bo giữ mình, bình yên lui bước là không sai chút nào. Hắn không thể nào làm gì được với công tác của cục công an thành phố Đông Hồng, thế cho nên trách nhiệm của hắn căn bản là rất nhỏ.