Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1479 : Một câu định càn khôn, cạn tàu ráo máng (Hạ)

Ngày đăng: 02:28 19/04/20


- Hà Duyên Cường là một người phụ trách của đơn vị, anh ấy tuy thoát ly công tác đi tham gia học tập thế nhưng trách nhiệm là khó chối bỏ được. Những năm qua anh ta làm cục trưởng cục công an như thế nào? Tại sao lại tồn tại nhiều căn bệnh hiểm nghèo như vậy trong đơn vị của mình? Chẳng lẽ chỉ khi nào anh ấy rời đi thì nó mới xuất hiện sao?



Vương Tử Quân nãy giờ luôn là một người câu cá cực kỳ bình tĩnh, nhưng Chữ Vận Phong lên tiếng lại làm hắn giật mình. Hắn không ngờ Chữ Vận Phong lại nói lời giúp đỡ mình, hơn nữa còn trực tiếp phê bình công tác của Hà Duyên Cường.



Vẻ mặt đám người Kim Hành Thuấn cũng biến đổi, bọn họ không ngờ người cuối cùng mở miệng phản đối kịch liệt lại là Chữ Vận Phong. Đám người dùng ánh mắt khác thường nhìn chủ tịch Chữ Vận Phong, trong lòng bùng lên cảm giác khác lạ.



- Vì vậy tôi cho rằng đồng chí Hà Duyên Cường căn bản không phù hợp chủ trì chỉnh đốn tác phong cục công an thành phố Đông Hồng.



Chữ Vận Phong cũng không quan tâm đến ánh mắt của đám người kia, lão dùng giọng gọn gàng dứt khoát nói ra ý kiến của mình.



Vô tình bầu không khí trong phòng họp trở nên trầm mặc, Diệp Thừa Dân tuy rất vui với lời nói của Chữ Vận Phong, thế nhưng cũng mơ hồ có chút không thoải mái. Dù sao thì lão là bí thư tỉnh ủy, lão phải là người nói một câu quyết định càn khôn. Không ngờ lúc này Chữ Vận Phong lại lên tiếng giành lấy việc của mình.



Chữ Vận Phong căn bản là một người công tác lâu năm ở tỉnh Nam Giang, uy vọng cực kỳ cao, đây là ưu điểm và cũng là khuyết điểm của lão. Lãnh đạo đứng hàng thứ hai trong tỉnh có uy vọng rất cao, điều này không khỏi làm cho vị trí của lãnh đạo đứng đầu có chút vấn đề.



Vương Tử Quân cũng không ngờ Chữ Vận Phong lại nói như vậy. Hắn nhìn gương mặt tức giận của Chữ Vận Phong, trong lòng thầm nghĩ vì sao Chữ Vận Phong lại làm như vậy, rốt cuộc là đối phương là một cán bộ công tâm, hay là đoán được cái gì đó rồi?



Nhưng dù thế nào thì Vương Tử Quân cũng phải là người cho ra kết luận, hắn đặt văn kiện trong tay xuống rồi nói:
Chân Hồng Lỗi tuy vẫn ngẩng đầu nhưng trong lòng giống như đang có nồi nước sôi. Hắn dủ thế nào cũng không ngờ sự việc lại biến thành như vậy. Khi hắn cho rằng thắng lợi trong tay của mình thì Vương Tử Quân lại đột nhiên lật bàn như kỳ tích.



Thất bại thảm hại, Chân Hồng Lỗi không những không đạt được mục đích của mình, còn biến thành đá kê chân cho Vương Tử Quân, làm bệ đỡ cho đối phương dựng lên uy tín của mình. Sau này cuộc sống của Chân Hồng Lỗi sẽ căn bản không mấy thuận lợi nữa rồi.



- Cục trưởng Chân, anh đến phòng làm việc của tôi một chuyến.



Khi Chân Hồng Lỗi chuẩn bị xuống lầu thì Vương Tử Quân trầm giọng nói.



Vương Tử Quân tuy nói không quá lớn nhưng âm thanh vang lên trong hành lang vẫn có khí thế cực kỳ chân thật. Tuy Chân Hồng Lỗi xưa nay luôn nổi danh kiêu ngạo thế nhưng lúc này cũng không dám không cúi đầu. Lúc này dưới ánh mắt soi mói của các vị thường ủy tỉnh ủy, hắn cùng đi đến phòng làm việc với Vương Tử Quân.



- Cục trưởng Hồng Lỗi, trải qua hoạt động liên hợp lần này, tuy chúng ta đã đả kích được một bộ phận tội phạm, thế nhưng bên trong lại xuất hiện không ít vấn đề. Các anh là cục công an tỉnh, các anh nhất định phải giúp đỡ đồng chí Đoạn Văn Đống, cần phải đảm bảo cục diện tốt đẹp của thành phố Đông Hồng.



Vương Tử Quân nói rất ngắn gọn, nhưng hắn đứng ở góc độ của lãnh đạo lên tiếng với Chân Hồng Lỗi. Hắn cũng không phải đang thương lượng với Chân Hồng Lỗi, rõ ràng đang cho ra chỉ thị với một vị cục trưởng cục công an tỉnh như Chân Hồng Lỗi.



Chân Hồng Lỗi tuy cảm thấy cực kỳ không thoải mái nhưng lúc này chỉ có thể tiếp nhận sắp xếp của Vương Tử Quân, hơn nữa còn phải mở miệng cười nói lời đảm bảo.