Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1498 : Chút rắc rối
Ngày đăng: 02:29 19/04/20
Lật Binh Đông vừa bắt chặt tay Đổng Cánh Hoàn vừa cười khổ nói:
- Giám đốc Đổng, nói ra thì cũng xấu hổ, tôi vừa nhận được tin tức, tổ điều tra đã quay lại.
- Cái gì? Đã quay lại rồi sao? Tôi thấy tên họ Vương kia rõ ràng là muốn ép chúng ta. Thế này đi, lát nữa giám đốc Chu đến, tôi sẽ báo cáo với giám đốc Chu. Với tính tình của giám đốc Chu, anh ấy nhất định sẽ cho tên họ Vương kia đẹp mặt.
Đổng Cánh Hoàn nói đến đây thì bày ra bộ dạng cực kỳ nghiến răng nghiến lợi.
Đổng Cánh Hoàn căn bản không chút nghi ngờ rằng Chu Ba Nhâm có thể ngăn cản được một vị bí thư ủy ban tư pháp. Tuy Chu Ba Nhâm công tác ở doanh nghiệp nhà nước, tuy bố của Chu Ba Nhâm đã về hưu, thế nhưng lực ảnh hưởng của Chu gia vẫn là thâm căn cố đế. Chu Ba Nhâm chỉ cần mở miệng, căn bản có nhiều tác dụng ở các địa phương.
Lật Binh Đông sở dĩ kéo quan hệ với Chu Ba Nhâm cũng là vì coi trọng lực ảnh hưởng của người này. Lúc này hắn cười nói với Đổng Cánh Hoàn:
- Giám đốc Đổng, mong rằng anh giải thích với giám đốc Chu một tiếng, chuyện này tôi đã dốc toàn lực, chỉ là tay có chút lực căn bản không thể nào vặn được đùi.
- Bí thư Lật, điều này anh cứ yên tâm, tôi biết rõ nên làm thế nào. Tôi sẽ báo cáo với giám đốc Chu, giám đốc Chu là người hiểu chuyện, càng biết ai là người thật sự thân cận với mình.
Đổng Cánh Hoàn biết rõ tính tình của Chu Ba Nhâm, thế nên hắn dùng giọng tự tin nói với Lật Binh Đông.
Lật Binh Đông lúc này đã hoàn toàn yên lòng, tuy Đổng Cánh Hoàn căn bản không ra gì, thế nhưng lại là tâm phúc của Chu Ba Nhâm, nếu muốn nói xấu người khác thì căn bản là rất dễ dàng. Sau khi nói vài câu khách sáo với Đổng Cánh Hoàn, Lật Binh Đông cười nói:
- Tôi nghe nói chủ tịch Chử sẽ gặp mặt giám đốc Chu, trên thực tế biện pháp đơn giản nhất của vụ này chính là phản ánh với chủ tịch Chử.
- Tất nhiên thành phố chúng tôi cũng sẽ có vài công tác, thế nhưng lực ảnh hưởng căn bản là không thể so sánh với giám đốc Chu được.
- Ha ha ha, bí thư Lật quá khách khí rồi, ai mà không biết ngài là ái tướng tâm phúc của chủ tịch Chử. Nhưng sự kiện này anh không phù hợp ra mặt, anh cứ yên tâm, giám đốc Chu chắc chắn sẽ không hàm hồ.
Đổng Cánh Hoàn là người khá thông minh, hắn cười ha hả nói lời lấy lòng Lật Binh Đông.
Có câu gặp tri kỷ thì ngàn ly cũng thiếu, bây giờ hai người bàn chuyện rất hợp lý, thế cho nên thời gian qua nhanh. Nửa giờ trôi qua, âm thanh trên loa của sân bay chợt vang lên, hai người Lật Binh Đông và Đổng Cánh Hoàn nhanh chóng đi đón người.
Chu Ba Nhâm hơn bốn mươi tuổi, cơ thể bảo dưỡng cực kỳ tốt, trên mặt là cặp kính gọng vàng làm cho người ta sinh ra cảm giác cực kỳ hòa nhã văn vẻ. Lần này hắn đến tỉnh Nam Giang có đoàn tùy tùng hơn chục người, nhưng chói mắt nhất chính là phó chủ nhiệm văn phòng của hắn và một vị phó phòng đối ngoại.
Hai người này sở dĩ làm cho Lật Binh Đông phải chú ý cũng không phải là vì bọn họ là phụ nữ, hơn nữa hai người này còn là quốc sắc thiên hương. Hai người phụ nữ kia cao hơn mét bảy, dáng người yểu điệu phối hợp với gương mặt xinh đẹp cân đối, chỉ cần là một người đàn ông nhìn vào thì sẽ bị thu hút ngay lập tức. Hai người phụ nữ này đi theo căn bản cũng có thể làm tăng hình tượng của doanh nhiệp lên vài phần.
Lật Binh Đông nhìn hai người phụ nữ kia, lại nghĩ đến những tin đồn về Chu Ba Nhâm. Nhưng hắn dù sao cũng là người âm trầm, tuy có ý nghĩ nhưng căn bản không bao giờ để lộ ra.
Chu Ba Nhâm cũng cảm thấy rất có mặt mũi khi Lật Binh Đông ra tận sân bay đón mình, tuy trên mặt vẫn là nụ cười nhàn nhạt, thế nhưng khi bắt tay lại tỏ ra cực kỳ nhiệt tình.
- Giám đốc Chu, xe đã chuẩn bị xong, nếu không thì chúng ta lên xe rồi hãy nói nhé?
Nhưng giọng nói của viên cảnh sát giao thông trẻ tuổi căn bản là rất vang dội, tuy Lật Binh Đông ngồi trong xe thế nhưng vẫn nghe thấy viên cảnh sát giao thông lớn tiếng nói:
- Không được, dù là chỉ thị của lãnh đạo cũng không được, anh ta vượt đèn đỏ còn đánh cả cảnh sát, tuyệt đối không thể bỏ qua. Lần này tôi bất cứ giá nào, dù mất chức cũng nhất quyết không thể như vậy.
Lật Binh Đông nhìn vẻ mặt khó coi của Chu Ba Nhâm thì cũng không khỏi có thêm vài phần căm tức, đám cảnh sát trẻ tuổi thật sự không ra gì, chính mình chịu chút uất ức thì nắm chặt không tha, như vậy còn có tố chất kỷ luật nữa không?
Người trong nước vốn thích xem náo nhiệt, thế nên chỉ một lát sau bốn phía đã được người xe vây quanh. Tuy xe kính xe hơi căn bản không thể nhìn vào bên trong, đám người bên ngoài căn bản không nhìn thấy mặt đám người Lật Binh Đông, thế nhưng khi thấy đám người chung quanh túa đến thì Lật Binh Đông cũng cảm thấy không có gì là hay.
Lật Binh Đông có chút nôn nóng, hắn thật sự căm hận, nếu nơi này là thành phố Ba Uẩn thì biết tay. Hắn lại gọi điện thoại cho phó cục trưởng Ngưu, giọng điệu có vài phần nghiêm túc:
- Cục trưởng Ngưu, cục công an thành phố Đông Hồng các anh công tác rất có tác phong, tôi nói cho anh biết, bây giờ tôi đang đi với một vị khách quan trọng, nếu như anh làm náo loạn, tất cả do anh phụ trách.
Phó cục trưởng Ngưu vừa cố gắng xin lỗi Lữ Bân Tương vừa mở miệng nói sẽ xử lý những cảnh sát giao thông căn bản không tuân thủ kỷ luật. Sau khi Lật Binh Đông cúp điện thoại, điện thoại của tên cảnh sát giao thông trẻ tuổi chợt vang lên.
Lật Binh Đông luôn chú ý đến gương mặt của tên cảnh sát giao thông trẻ tuổi, dù sao thì cởi chuông phải nhờ đến người buộc chuông, quan trọng là tên kia. Lúc này Lật Binh Đông hy vọng tên kia bỏ qua sự việc, căn bản để cho bọn họ rời đi.
Có câu sợ gì gặp đó, khi Lật Binh Đông đang hy vọng tên cảnh sát giao thông trẻ tuổi bỏ qua cho mình, viên cảnh sát giao thông bên kia trực tiếp cúp điện thoại rồi đưa Đổng Cánh Hoàn đến xe cảnh sát, giống như muốn đưa Đổng Cánh Hoàn đi xử lý.
Gương mặt Lật Binh Đông trở nên cực kỳ âm trầm, hắn nhìn tên cảnh sát giao thông trẻ tuổi rời đi, thế là lại cầm lấy điện thoại, đúng lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên.
- Bí thư Lật, thật sự xin lỗi, tôi không dạy bảo cán bộ thật tốt, ngài yên tâm, đến khi về cục công an thì tôi sẽ thả người.
Cục trưởng Ngưu dùng giọng xin lỗi nói trong điện thoại.
Nhưng Lật Binh Đông căn bản không có hứng thú nghe lời xin lỗi của phó cục trưởng Ngưu, hắn trực tiếp cúp điện thoại. Hắn tuy không nói gì thêm thế nhưng lại dùng hành động của mình nói rõ sự bất mãn với phó cục trưởng Ngưu.
Chu Ba Nhâm cũng không muốn tiếp tục ở lại chỗ này, hắn phân phó hai tiếng, người phụ nữ xinh đẹp được giới thiệu là phó chủ nhiệm văn phòng công ty nhanh chóng tiến lên, xe chậm rãi chạy đi, đám người vây quanh cũng rời khỏi hiện trường.
Trên đường đi bầu không khí trong xe rất đè nén, vẻ mặt Chu Ba Nhâm rất lạnh lùng. Tuy Lật Binh Đông muốn nói vài lời với Chu Ba Nhâm, thế nhưng hắn vẫn cố gắng nuốt lời xuống bụng.
- Bí thư Lật, anh không phải là bí thư thị ủy Đông Hồng, cũng không thể trách anh được.
Khi xe dừng lại, Chu Ba Nhâm trầm giọng nói với Lật Binh Đông.
Lật Binh Đông chợt thả lỏng một chút, thế nhưng hắn vẫn thật lòng xin lỗi:
- Giám đốc Chu, đã làm cho ngài sợ hãi, nhưng ngài cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ cho ngài câu trả lời thuyết phục.