Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1514 : Không ôm công, không làm nhân tâm ủy khuất (1)
Ngày đăng: 02:29 19/04/20
- Bí thư Diệp, khi mà người ta mất đi sự kính sợ với pháp luật, khi đó hậu quả căn bản là khôn lường. Giống như sự việc hôm nay, nếu như lần trước anh ta say rượu lái xe và bị trừng trị thích đáng, như vậy sẽ không có thảm kịch hôm nay, sẽ không có bốn tính mạng từ biệt cuộc sống.
- Đây là một bài học, rõ ràng là bài học bằng máu.
Giọng nói của Vương Tử Quân càng lúc càng lớn, lúc này Chử Vận Phong ngồi phía tay trái của Diệp Thừa Dân có vẻ mặt rất kém. Lúc này lão thật sự có chút ngột ngạt, có chút không phục, muốn phản kích. Thế nhưng đối mặt với thế công cực mạnh của Vương Tử Quân, lão cảm thấy mình căn bản không có gì để nói.
Bốn tính mạng cứ như vậy lại mất đi, hơn nữa lời nói của Vương Tử Quân cực kỳ có lý, nếu như trước đó chấp pháp thật nghiêmm, cũng sẽ không phát sinh hậu quả nghiêm trọng hôm nay.
Chính mình một lòng muốn phát triển tỉnh Nam Giang, thế nhưng có một vài quyết định sẽ có lợi cho Nam Giang sao? Hàng loạt vấn đề liên tục xuất hiện trong lòng Chử Vận Phong, tác động lên tâm lý của Chử Vận Phong.
Chử Vận Phong căm tức công kích của Vương Tử Quân, thế nhưng lão không thể không thừa nhận những lời nói của Vương Tử Quân căn bản là châu ngọc, cực kỳ có lý lẽ.
- Một người chấp pháp nếu không nghiêm khắc yêu cầu chính mình, như vậy sao có thể yêu cầu người khác tuân thủ pháp luật? Một người lãnh đạo trong đơn vị chấp pháp cũng không phải là thần thánh mà không tôn trọng pháp luật, như vậy chúng ta sao có thể tin tưởng anh ta có thể làm tốt, đưa đội ngũ cán bộ tiến lên?
Lúc này xem như Vương Tử Quân nói ra tất cả ý nghĩ trong lòng mình, cảm xúc của hắn thật sự bành trướng. Trong lòng hắn vốn có chút đố kỵ, thế nhưng tất cả chợt tan biến:
"Dung là đám bao cỏ không ra gì, bây giờ tình thế khó khăn xuất hiện, tôi sẽ cho ra chỉ thị thế nào đây? Các anh không chịu nghĩ biện pháp để chủ động một chút sao? Vương Tử Quân bây giờ đã chiếm hết tất cả xu thế đại nghĩa, cho dù Chử Vận Phong tôi có uy vọng cao vời thế nào, các anh cũng cần phải lên tiếng giúp sức, nếu không thì thay đổi được gì?"
Trong đầu Chử Vận Phong lóe lên những ý nghĩ như vậy, ánh mắt của lão chuyển lên người Vương Tử Quân. Mặc dù lão biết lần này mình căn bản là thất bại, thế nhưng lão lại không khỏi cảm thấy có chút kính trọng đối thủ của mình.
Cuối cùng thì cũn không phải là người tầm thường.
Kim Hành Thuấn nhìn Chử Vận Phong, khi hắn đang định mở miệng thì Chử Vận Phong đã nói:
- Tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến của bí thư Vương, nhưng có một điều cần phải nói rõ, Chân Hồng Lỗi thả người là theo ý của tôi. Đổng Cánh Hoàn có liên quan đến phương diện đầu tư của công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp, vì vậy căn cứ vào phương diện dùng trăm phương ngàn kế để làm tốt công tác kêu gọi đầu tư, căn cứ vào nguyên tắc tất cả phục vụ cho sự phát triển kinh tế, thế nên tôi đã cho ra chỉ thị như vậy.
- Khi đó tôi căn bản không ý thức được sự việc sẽ nghiêm trọng như thế, bây giờ tôi xin kiểm điểm trước hội nghị thường ủy.
Lời nói của Chử Vận Phong không quá lớn, thế nhưng lại cực kỳ có lực lượng. Khi âm thanh của Chử Vận Phong vang lên, cả phòng họp lặng ngắt như tờ.