Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1527 : Trao Đổi Ép Lên Lương Sơn

Ngày đăng: 02:29 19/04/20


Khuất Chấn Hưng cúi người đưa hai tay ra bắt tay với Vương Tử Quân, sau khi buông tay thì người cũng hơi cúi xuống một chút, cho ra động tác mời ngồi. Sau khi Vương Tử Quân ngồi xuống thì hắn nhanh chóng thay nước châm trà:



- Bí thư Vương, ngài cũng đừng quá gấp, lúc này trong phòng bí thư đang có người, ngài uống trà đi, để tôi vào xem thế nào.



Vương Tử Quân cười nói:



- Vậy thì làm phiền cậu rồi. 



Phòng làm việc của Khuất Chấn Hưng không lớn, chỉ có một gian, lại được thu dọn sạch sẽ. Vương Tử Quân đưa mắt đánh giá phòng làm việc của Khuất Chấn Hưng, trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ, tự đánh giá xem mình nên đả động Diệp Thừa Dân như thế nào. Dựa theo cấp bậc ngày càng tăng tiến, Vương Tử Quân càng ngày càng quan tâm đến mối quan hệ với các lãnh đạo của mình. Đặc biệt là quan hệ với lãnh đạo đứng đầu một tỉnh, càng hy vọng mình và lãnh đạo có thể hòa hợp êm thấm.



Nhưng chỗ nào có người thì có giang hồ, ngàn người ngàn mặt, hầu như mỗi người đều có ý nghĩ khác nhau ở cùng một sự việc. Nếu muốn thống nhất ý nghĩ của người khác, ít nhất cũng phải xem vào tài nghệ khống chế của mình.



Diệp Thừa Dân đi đến tỉnh Nam Giang có thái độ dễ dàng tha thứ cho Chử Vận Phong ở nhiều sự việc, cũng không phải là vì bí thư Diệp tâm tính lương thiện, mà lão hy vọng quán triệt được ý chỉ của mình, lại bảo trì sự đoàn kết ban ngành. Bây giờ vì vị trí bí thư thị ủy Ô Phổ, có lẽ Diệp Thừa Dân và Chử Vận Phong cũng phải ở vào xu thế quyết đấu.



Dù là bất kỳ ai tiến lên cũng không tránh được tranh chấp, mà tranh chấp như vậy căn bản không quá tốt với hai người. Đây cũng chính là nguyên nhân mà Vương Tử Quân cảm thấy Diệp Thừa Dân sẽ đồng ý với ý kiến của mình.



Có thể là trọng điểm của sự việc này Vương Tử Quân xem ra cũng không nằm trên người của Diệp Thừa Dân, mà nằm trên người của Chử Vận Phong. Biện pháp tổng hợp này không phải là không có ai nghĩ ra, thế nhưng không có người nào cảm thấy nó có thể làm được, thậm chí có người không muốn làm như vậy.



Khi Vương Tử Quân còn đang suy nghĩ miên man bất định thì Khuất Chấn Hưng đi đến, hắn cười nói với Vương Tử Quân:



- Bí thư Vương, bí thư Diệp bên kia sẽ trò chuyện năm phút nữa, anh chờ bí thư một chút.



Vương Tử Quân tất nhiên sẽ căn bản không quá quan tâm đến năm phút chờ đợi, vì vào vị trí của Diệp Thừa Dân, trên cơ bản là mỗi ngày đều có lịch trình dày đặc, dù là bí thư thị ủy tuyến dưới muốn gặp mặt bí thư cũng phải hẹn trước. Chính mình tùy ý đến tìm gặp bí thư, bây giờ chỉ phải chờ năm phút, như vậy căn bản là quá tốt rồi.



Sau khi trò chuyện với Khuất Chấn Hưng vài câu, thời gian chậm rãi trôi qua. Tiếng đóng cửa khẽ vang lên, Khuất Chấn Hưng nhanh chóng đứng dậy, khi Khuất Chấn Hưng đi đến cửa, một người đi đến bên ngoài phòng làm việc của Khuất Chấn Hưng.




- Bí thư Tử Quân, mời cậu ngồi?



Diệp Thừa Dân đi ra khỏi bàn làm việc, lão cười nói với Vương Tử Quân.



Diệp Thừa Dân không mở miệng, chỉ là chờ Vương Tử Quân lên tiếng. Nhưng trong lòng lão cũng không bình tĩnh, dù sao thì lão cũng không hoàn thành được lời hứa hẹn của mình với Vương Tử Quân ở sự kiện Mạnh Chí Đạo.



- Bí thư, tôi cảm thấy cảm động vì những gì ngài đã giúp đỡ cho khối tư pháp, đồng thời cũng cảm thấy rấ có áp lực.



Vương Tử Quân nở nụ cười thản nhiên rồi dùng giọng bình tĩnh nói:



- Tất nhiên sau này chúng tôi công tác phải biến áp lực thành động lực, sáng tạo ra thành tích tốt nhất.



Diệp Thừa Dân cười cười, cũng không nói lời nào. Lão biết rõ lời nói trước đó của Vương Tử Quân chỉ là chăn đệm, ngay sau đó mới là lời thật lòng.



- Bí thư, đồng chí Mạnh Chí Đạo có năng lực công tác tốt, thế nhưng dù sao cũng không có kinh nghiệm chấp chưởng một phương, nếu trực tiếp dể cho anh ấy tiếp nhận vị trí cao nhất của thành phố Ô Phổ, tôi cảm thấy dù là tín nhiệm đồng chí của mình, thế nhưng rõ ràng cũng là một hành động cực đoan không chịu trách nhiệm.



Diệp Thừa Dân nhìn vẻ mặt chăm chú của Vương Tử Quân, lão thiếu chút nữa thì cười rộ lên. Nếu như không phải lão hiểu tình huống sự việc, lúc này nhìn mặt Vương Tử Quân thì thật sự giống như Mạnh Chí Đạo sẽ tiến lên làm bí thư thị ủy Ô Phổ.



Mạnh Chí Đạo là đối tượng được khảo sát, thế nhưng căn bản không có hy vọng với vị trí bí thư thị ủy Ô Phổ, khoảng cách tiến lên nói dài không dài nói ngắn cũng không phải ngắn, đối với một số người thì đó là bước ngắn, thế nhưng đối với một số người thì đó lại là con rạch ngang trời, khó thể vượt qua.



Mạnh Chí Đạo hầu như là người ở phía sau.



Vương Tử Quân không thể không biết tin tức, bây giờ nói như vậy là có mục đích gì?