Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1617 : Nhiều người cùng nâng lên thì dễ nổi tiếng (1)
Ngày đăng: 02:30 19/04/20
Xe chậm rãi chạy về phía trước, mười phút sau đến nhà. Khi lên lầu thì Vương Giải Phóng nói với Vương Quang Vinh: - Anh, em không vào nhà đâu, lúc này em còn nhiều công tác, em còn phải đi xử lý.
Vương Giải Phóng đi, chiếc xe Audi màu đen chở Vương Giải Phóng biến mất cuối ngã tư đường. Vương Tử Quân nhìn Vương Giải Phóng rời đi, trong lòng có chút mệt mỏi.
Hai cha con Vương Quang Vinh quay vào nhà mà không nói lời nào, có một số việc hai bên ngầm hiểu là được. Vương Tử Quân pha trà xong thì Vương Quang Vinh chợt nói: - Con nói xem Tử Hoa có thích hợp phát triển trong quan trường hay không?
- Con người là như vậy, cũng không nên đi trăm dặm ném đi chín mươi, đi đến nước này rồi thì cũng không thể bỏ lở giữa chừng được. Vương Tử Quân hiểu ý của bố, hắn cười cười nói tiếp: - Bố, mọi người đều phải rèn luyện mới thành tài, con tin tưởng sau sự việc lần này thì Tử Hoa cũng sẽ tiến bộ mạnh mẽ.
Vương Quang Vinh khẽ gật đầu, có một số việc lão biết rất rõ ràng. Hai người uống trà một lúc lâu không nói gì, cuối cùng Vương Quang Vinh vẫn phải mở miệng, lão dùng giọng không chính xác nói: - Con nghĩ xem bữa cơm kia là thế nào?
- Rất tốt.
- Đúng là rất tốt, thế nhưng chuyện này cũng cần chúng ta cho ra ý kiến, nếu không chỉ sợ sẽ trở tay không kịp.
Vương Tử Quân nhìn mái tóc đã hoa râm của bố mình, hắn cảm thấy trái tim có chút xiết chặt. Dù hắn có an ủi hay sao thì cũng vô dụng mà thôi, hắn không muốn làm cho bố mình phải lo lắng, thế cho nên lên tiếng: - Bố, có con ở đây thì bố cứ yên tâm.
...
Du Giang Vĩ thầm cảm thấy có chút ghen ghét vì Đoạn Văn Đống được Vương Tử Quân tự mình mời cơm, hắn càng cho ra một ý nghĩ, đó chính là phải làm tốt quan hệ với vị cục trưởng Đoạn này.
Vương Tử Quân khẽ xoa trán, hắn đứng lên, đúng lúc này điện thoại chợt đổ chuông.
Vương Tử Quân cầm lấy điện thoại nhìn thoáng qua rồi trầm giọng nói: - Tôi là Vương Tử Quân.
- Trưởng phòng Vương, tôi là Diệp Thừa Dân, anh đến phòng làm việc của tôi một chuyến. Giọng nói cởi mở của Diệp Thừa Dân chợt truyền đến từ đầu dây bên kia.
Tuy không biết Diệp Thừa Dân tìm mình làm gì thế nhưng Vương Tử Quân vẫn phải nhanh chóng chạy đến phòng làm việc của lãnh đạo. Trước khi đi đến cửa phòng thì hắn thấy Khuất Chấn Hưng đang chờ ở bên ngoài.
- Trưởng phòng Vương, bí thư Diệp nói ngài cứ trực tiếp đi vào là được. Khuất Chấn Hưng thấy Vương Tử Quân thì nở nụ cười vui vẻ chào đón.
Vương Tử Quân được Khuất Chấn Hưng đưa vào trong phòng của bí thư Diệp Thừa Dân, lúc này bí thư Diệp Thừa Dân đang viết chữ, khi thấy Vương Tử Quân đi đến thì mỉm cười tủm tỉm nói: - Tử Quân đến đây một chút, cậu thấy tôi viết chữ thế nào?
Không biết từ lúc nào thì thư pháp được nhiều vị lãnh đạo yêu thích, sở thích này căn bản không những có lợi cho sức khỏe, khi viết được chữ đẹp càng làm cho tâm tình lãnh đạo thêm vui. Diệp Thừa Dân thật ra cũng là một nhà thư pháp khá có công lực, chỉ là lão không để lộ ra, Vương Tử Quân có một bộ chữ của bí thư Diệp trong tay, điều này căn bản là khó có được.