Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1620 : Tìm dây leo đại thụ (2)

Ngày đăng: 02:30 19/04/20


Vì Đông Hồng là tỉnh thành nên các cấp cán bộ lãnh đạo đều có vị trí cao, Đoạn Văn Đống là cục trưởng cục công an thành phố mà đã là phó giám đốc sở.



Vương Tử Quân cười cười và thầm cảm thán, tuy Đoạn Văn Đống là người có thể làm việc, thế nhưng dựa theo quy định đề bạt cán bộ thì căn bản phải làm từng bước.



Khi hai người đang trò chuyện với nhau thì cửa phòng bị đẩy ra, một giọng nói hào phóng vang lên: - Cục trưởng Đoạn, Niên Chí Tân báo danh với ngài, có công tác gì mong ngài cho ra chỉ thị.



Khi âm thanh hào phóng này vang lên thì một người đàn ông cao lớn nhanh chóng từ bên ngoài đi vào. Đầu tiên hắn thấy được Đoạn Văn Đống, nụ cười trên mặt chợt sáng lạn, nhưng khi thấy Vương Tử Quân ngồi ở trung tâm thì nụ cười trên mặt chợt lắng đọng.



Niên Chí Tân là đội trưởng đội cảnh sát hình sự thành phố Đông Hồng, hắn biết rõ Vương Tử Quân là ai. Tuy hắn nhỏ tuổi hơn Đoạn Văn Đống thế nhưng hai người từng công tác trong đội cảnh sát hình sự, thế nên có quan hệ khá mật thiết.



Niên Chí Tân tuyệt đối không ngờ trưởng phòng tổ chức Vương Tử Quân lại đang ngồi nơi kia. Đối với một người bôn ba vất vả trên đường làm quan, một vị trưởng phòng tổ chức căn bản là đại thụ, có ai không muốn tìm một sợi dây thừng để leo lên cây?



Tuy Vương Tử Quân có độ tuổi không lớn nhưng lại là lãnh đạo tỉnh ủy, đặc biệt là khi Vương Tử Quân làm bí thư ủy ban tư pháp tỉnh ủy thì càng dựng lên quyền uy ở thành phố Đông Hồng. Khi thấy Vương Tử Quân tươi cười ngồi ở nơi kia, Niên Chí Tân chợt sinh ra cảm giác luống cuống tay chân.



- Bí thư Vương...Trưởng phòng Vương. Niên Chí Tân mở miệng bắt chuyện, sau đó đi đến trước mặt Vương Tử Quân giống như một học sinh tiểu học phạm sai lầm.



Lúc này Đoạn Văn Đống tỏ ra cực kỳ đắc ý, Niên Chí Tân bình thường tỏ ra không lớn không nhỏ với hắn, bây giờ xem như đã bại rồi. Hắn lên tiếng: - Trưởng phòng Vương, Chính Tân trước kia cùng công tác với tôi, căn bản là không thể chê được.
- Anh nói tập đoàn Thành Lộc bị theo dõi sao? Vẻ mặt Chử Ngôn Huy vẫn như cũ, vẫn rất bình tĩnh, tuy sự việc này rất quan trọng thế nhưng hắn vẫn dùng giọng không nhanh không chậm nói.



- Đúng vậy, đã bị theo dõi, nghe nói đã điều tra được không ít chính cứ chính xác, có lẽ không lâu sau sẽ nhấc lưới. Người ngồi trong bóng tối khẽ nói với Chử Ngôn Huy.



Chử Ngôn Huy không nói lời nào, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói: - Chuyện này nhờ có anh báo tin, anh cứ yên tâm, tôi sẽ không bạc đãi anh.



- Cám ơn, ngài biết rõ tôi cũng không vì những điều này. Người kia nhìn Chử Ngôn Huy rồi khẽ nói.



Chử Ngôn Huy khẽ gật đầu, người kia giống như cũng không muốn ngồi lâu, sau khi trầm ngâm giây lát thì nhanh chóng rời khỏi phòng như quỷ đi trong bóng đêm.



Chử Ngôn Huy đốt một điếu thuốc, gương mặt hắn cực kỳ không tốt. Sau khi hút xong điếu thuốc thì hắn nhanh chóng ấn tàn thuốc xuống gạt tàn.



- Xem ra nhất định phải làm kết thúc. Chử Ngôn Huy giống như tự nói với mình, cũng giống như cho ra quyết định của mình, hắn nói xong thì nhanh chóng đứng lên.



Chử Ngôn Huy rời khỏi biệt thự, hắn ngồi vào trong chiếc xe Santana của mình, sau đó nhanh chóng rời đi.