Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1656 : Dừng cương trước bờ vực hay dũng cảm tiến tới (1)

Ngày đăng: 02:30 19/04/20


- Ngày mai quay về? Không phải ở lại Nam Giang chơi vài ngày sao? Tào Kha Nhi kéo cánh tay của Lỗ Kính Liên với giọng điệu có vài phần làm nũng.



Lỗ Kính Liên đến thật sự có ý nghĩ dạo chơi một vòng ở Nam Giang, nhưng bây giờ tình huống ở Nam Giang đã là như vậy, hắn nào có tâm tư tiếp tục ở lại? Hắn cười cười nói với Tào Kha Nhi: - Để lần sau đi, khi đó cậu nhất định sẽ nhờ cháu đưa mợ đi chơi một vòng.



Tào Kha Nhi là người thông minh, nàng thấy bộ dạng uể oải của Lỗ Kính Liên, đoán được có chuyện không vui phát sinh. Nàng có chút trầm ngâm, sau đó chợt dò hỏi: - Có phải có chuyện gì xảy ra với cậu út rồi không?



Lỗ Kính Liên căn bản cũng không muốn gạt Tào Kha Nhi, khi thấy nàng đoán được thì cũng không muốn che giấu: - Không ngờ sự việc này lại phát sinh, hèn gì người ta thường nói thứ làm cho người ta căn bản khó thể nhìn rõ chính là vấn đề về nhân sự, cũng không biết khi nào thì xảy ra vấn đề.



- Cậu, cậu không phải đã liên hệ với Vương Tử Quân rồi sao? Tào Kha Nhi nhớ đến bữa tiệc tối qua, nàng chợt cố ý hỏi.



Lỗ Kính Liên cười cười nói: - Tuy Tử Quân có lực ảnh hưởng rất lớn ở Nam Giang, thế nhưng chuyện này chủ yếu phải nhìn vào thái độ của tuyến trên cùng với Diệp Thừa Dân và Chử Vận Phong. Cậu vốn cảm thấy có bảy phần thắng, nhưng bây giờ đã có phương án sơ bộ, lãnh đạo thượng cấp tôn trọng đầy đủ ý nghĩ của tỉnh ủy Nam Giang, vì vậy mà xem như những tính toán của cậu đã tan thành mây khói.




Vương Tử Quân nhìn thoáng qua Diệp Thừa Dân, lại nhìn những gương mặt tươi cười đang tham gia hội nghị. Mặc dù hội nghị chỉ mới bắt đầu thế nhưng ai cũng cơ bản đều tỉnh táo và sớm có một nhận thức, đó chính là sự kiện này nhìn qua tuy có vẻ đầy sương mù, thực tế đã được quyết định từ sớm rồi.



Chử Vận Phong hướng về phía Thích Phúc Lai, người duy nhất có thể chơi trò lật cổ tay lúc này với Chử Vận Phong là Diệp Thừa Dân lại căn bản không chịu tỏ thái độ, trên cơ bản giống như đã tiếp nhận lời đề cử Thích Phúc Lai của Chử Vận Phong. Đối mặt với sự kiện này, cho dù mình có ý nghĩ khác cũng sẽ không tự đứng lên rước nhục.



Vương Tử Quân dù là trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy nhưng nếu người mình đề cử ra bị Thích Phúc Lai đánh ngã, như vậy sẽ tạo nên ảnh hưởng không tốt. Nếu như hắn đề cử Thích Phúc Lai, như vậy một khi Thích Phúc Lai xảy ra chuyện, như thế hắn là trưởng phòng tổ chức phải chịu trách nhiệm nhất định.



Vương Tử Quân đối mặt với ánh mắt của mọi người, hắn khẽ đặt bút xuống rồi trầm giọng nói: - Bí thư Diệp, chủ tịch Chử, phòng tổ chức chúng tôi thật sự đã có vài nhân tuyển cho vị trí bí thư ủy ban tư pháp, nhưng cuối cùng tôi quyết định không đề cử với hội nghị thường ủy.



Vương Tử Quân nói ra những lời này thì toàn thân chợt thả lỏng hơn. Mặc dù vừa rồi hắn có biểu hiện rất nhàn nhã nhưng trong lòng lại cực kỳ căng thẳng. Hắn là người tiến vào quan trường nhiều năm, hắn đã thấy nhiều mưa gió, nhưng trước khi tổ chức hội nghị thường ủy hôm nay thì hắn thật sự quá cân não, cực kỳ lo lắng về phương diện mình sẽ mở miệng thế nào ở hội nghị lần này.