Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1684 : Mãnh tướng cũng phải cần đội ngũ (2)

Ngày đăng: 02:31 19/04/20


Không chờ Mã Vi Hồng nói xong, Đậu Minh Đường đã cắt ngang lời: - Ôi, anh Mã, anh làm sư phụ câu cá cả ngày còn chưa đủ sao? Sư phụ dẫn vào cửa thì xem như đã nhập thất tu hành, anh nên khắc ghi kinh nghiệm này, trước mắt cũng không còn sớm, trưởng phòng Vương nên đi nghỉ ngơi một chút.



Vương Tử Quân nhìn thoáng qua Mã Vi Hồng, sau đó cười cười, cũng không nói gì mà cùng Đậu Minh Đường rời khỏi đập nước. Mã Vi Hồng ngồi vào trong xe của Đậu Minh Đường, khi xe của Vương Tử Quân chậm rãi đi về phía trước thì hắn không nhịn được mà nói với Đậu Minh Đường: - Minh Đường, sao lúc này cậu không...



- Những gì nên làm thì tôi đã làm. Đậu Minh Đường khoát tay áo nhìn Mã Vi Hồng rồi khẽ nói: - Mưu sự ở sự việc phát triển, được việc ở quá trình, lần này anh có hy vọng hay không chỉ có thể nhìn vào vận mệnh của mình, tôi đã tận lực rồi.



Nên làm đều đã làm, lời nói kiên định của Đậu Minh Đường làm cho tâm tình của Mã Vi Hồng chợt thả lỏng hơn một chút. Nhưng khi hắn định nói lời cảm tạ với Đậu Minh Đường, lúc này Đậu Minh Đường chợt lắc đầu.



Nếu như Đậu Minh Đường là Vương Tử Quân, như vậy hắn sẽ chọn Mã Vi Hồng là người nắm công ty xe hơi Đông Hồng sao?



Vương Tử Quân ngồi trên xe, hắn cũng biết rõ tình hình Đậu Minh Đường gọi mình đến gặp mặt. Tuy Đậu Minh Đường không nói lời nào nưhng Vương Tử Quân lại hiểu rõ ràng. Mã Vi Hồng là phó giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng, hơn nữa sự việc Triệu Hòa Duyệt đã xảy ra, nếu như hắn không biết rõ ý nghĩ của Đậu Minh Đường, căn bản không cần lăn lộn trong quan trường. Có một số việc không cần phải nói cho rõ, đến đúng điểm thì dừng là được, tất cả mọi người đều nhập vào quan trường từ khá lâu, ai cũng là hạng người thành tinh, có thứ gì mà nhìn không rõ?



Nhưng Vương Tử Quân lại có chút thất vọng ngay từ lúc đầu tiên gặp mặt Mã Vi Hồng. Chưa nói đến những thứ khác, người này căn bản quá thiếu kiên nhẫn, đó không phù hợp với một vị lãnh đạo lãnh đạo xí nghiệp. Lúc nà thị trường thiên biến vạn hóa, cần phải có một người quyết đoán nhìn xa trông rộng để dẫn dắt doanh nghiệp, nếu một người căn bản thiếu kiên nhẫn, sao có thể bày mưu nghĩ kế cho công ty xe hơi Đông Hồng thoát ra khỏi khốn cảnh?




Sáng sớm Vương Tử Quân đi đến đơn vị, sau khi xử lý vài công tác đơn giản hằng ngày, hắn gọi Du Giang Vĩ vào phòng. Hắn yêu cầu Du Giang Vĩ tìm hiểu thông tin về Triệu Hòa Duyệt, xem đối phương đang ở nơi nào, muốn đến thăm hỏi một chút.



Chuyện này căn bản không có gì làm khó được Du Giang Vĩ, hắn đồng ý một tiếng rồi chuẩn bị rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân. Nhưng lúc này Vương Tử Quân phất tay gọi lại: - Tôi muốn đi thăm giám đốc Triệu, cậu trực tiếp thông báo cho công ty xe hơi Đông Hồng đi.



Du Giang Vĩ nghe chỉ thị của Vương Tử Quân mà không khỏi ngây cả người, hắn là người đi theo Vương Tử Quân thời gian dài, hắn biết rõ trưởng phòng Vương căn bản là người thích an phận, lần này làm sao vậy? Đi thăm một người bệnh cần gì phải phô trương như thế?



Du Giang Vĩ chợt sinh ra cảm giác khó nắm bắt, hắn lại hỏi một câu: - Trưởng phòng Vương, thông báo cho phía công ty xe hơi Đông Hồng hay là người thân của giám đốc Triệu Hòa Duyệt?



- Công ty xe hơi Đông Hồng! Vương Tử Quân mặc dù cúi đầu xem văn kiện nhưng giọng nói lại tràn đầy vẻ kiên quyết đáng tin.



Sau khi Du Giang Vĩ rời khỏi phòng thì Vương Tử Quân căn bản ngẩng đầu lên, hắn căn bản có chút thất vọng với phản ứng của Du Giang Vĩ, cũng may đối phương còn trẻ, có một số việc cũng không phải chỉ dựa vào chỉ số thông minh là xong. Người tài trí có thể thành công, thế nhưng ít nhất cũng phải có sự rèn luyện, ít nhất phải thông đời hiểu thế.