Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1718 : Ngựa tốt xứng yên đẹp, tướng xứng thánh hiền

Ngày đăng: 02:31 19/04/20


Vương Tử Quân nhìn nụ cười trên mặt Trần Viễn Lũng, hắn cười nói: - Trưởng phòng Viễn Lũng, mời anh ngồi.



Trần Viễn Lũng ngồi xuống đối diện với Vương Tử Quân, hắn khẽ cười nói: - Trưởng phòng Vương, có chuyện cần báo cáo với ngài.



Trần Viễn Lũng nói rồi nhanh chóng đưa văn kiện trong tay đến cho Vương Tử Quân: - Trưởng phòng Vương, phó cục trưởng Lý của cục công an tỉnh đã công tác lâu năm đến tuổi về hưu, vì muốn tiếp nối công tác, cục công an tỉnh huy vọng có thể tìm ra nhân tuyển từ trong đơn vị của mình, đây là danh sách nhân tuyển mà cục công an tỉnh đệ trình lên tỉnh ủy.



Nhân tuyển cho vị trí phó cục trưởng cục công an tỉnh? Vương Tử Quân mở văn kiện ra nhìn thoáng qua, vẻ mặt chợt trầm xuống, vì trên danh sách này chính là cái tên Đoạn Văn Đống.



Để cho Đoạn Văn Đống làm phó cục trưởng cục công an tỉnh, đây xem ra là một hành vi rút củi đáy nồi. Xem ra có rất nhiều người chướng mắt vì Đoạn Văn Đống là cục trưởng cục công an thành phố Đông Hồng, căn bản muốn dùng phương pháp này để điều Đoạn Văn Đống rời khỏi cục công an thành phố Đông Hồng.



Vương Tử Quân không nói lời nào, Trần Viễn Lũng lẳng lặng ngồi đối diện với Vương Tử Quân, cũng không nói lời nào. Nhưng ánh mắt của hắn đã chứng minh mình nhanh chóng khôi phục lại sau vụ đả kích vừa qua.



- Để cho Đoạn Văn Đống tiếp nhận vị trí phó cục trưởng cục công an tỉnh sao? Vương Tử Quân khép văn kiện lại, sau đó dùng giọng lầm bầm nói.



- Đúng vậy, từ khi đồng chí cục trưởng Đoạn Văn Đống đảm nhận trách nhiệm ở cục công an thành phố Đông Hồng thì căn bản có thành tích rõ ràng, cục trưởng Chân cục công an tỉnh đã nói rõ, dựa theo chỉ thị của trưởng phòng Vương thì trên cơ chế tuyển người phải là ngựa tốt có yên tốt, phải đề cử những người thích hợp đến vị trí thích hợp, để bọn họ phát huy tác dụng ngày càng lớn hơn. Tuy đồng chí cục trưởng Đoạn Văn Đống đảm nhận nhiệm vụ ở cục công an thành phố Đông Hồng thời gian không quá dài, thế nhưng năng lực của đồng chí này căn bản là quá rõ ràng. Trần Viễn Lũng nói đến đây thì giống như vô tình nói thêm một câu: - Bí thư Diêu cũng căn bản cho ra lời khẳng định với công tác của cục trưởng Đoạn Văn Đống.



Diêu Trung Tắc là phó bí thư nắm công tác tổ chức, nói ra cũng chính là lãnh đạo của Vương Tử Quân, Trần Viễn Lũng nói ra như vậy rõ ràng có ý mượn lời của Diêu Trung Tắc để dọa Vương Tử Quân. Một câu nói kia cũng đủ cho thấy có vài người muốn lợi dụng sự kiện phong ba ở công ty xe hơi Đông Hồng để yên lặng đứng lên.




Vương Tử Quân thầm hạ quyết tâm, hắn để Du Giang Vĩ bấm số điện thoại của Long Điền Hỉ, để cho Long Điền Hỉ đến phòng làm việc của mình một chuyến.



Trần Viễn Lũng rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân và cảm thấy rất vui, hắn cảm thấy địa vị năm xưa ở phòng tổ chức sẽ dần khôi phục lại, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi. Nhưng càng như vậy thì bước chân của hắn rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân càng thêm bình ổn, nụ cười trên mặt có vẻ rất lạnh nhạt.



- Chào trưởng phòng Trần. Khi Trần Viễn Lũng đi về phía phòng làm việc của mình, phó trưởng ban cán bộ số ba Khổng Dụng Hoài đứng nơi hành lang cung kính chào hỏi. Khổng Dụng Hoài nay gần đây như gần như xa với hắn, sau khi thấy hắn thất thế thì căn bản là đổi mặt, bây giờ lại cười tươi như vậy...



Tuy trong lòng Trần Viễn Lũng căn bản rất có ý kiến với Khổng Dụng Hoài, thế nhưng ngoài mặt thì hắn vẫn cười nói với đối phương: - Dụng Hoài, gần đây công tác thế nào?



- Cám ơn trưởng phòng Trần quan tâm, tôi công tác khá thuận lợi, nhưng vẫn có vài vấn đề căn bản chưa thể quyết định ngay được. Ngài là cán bộ lão thành của phòng tổ chức, tôi trước tiên đi báo cáo với ngài, mong ngài chỉ giáo nhiều hơn. Khổng Dụng Hoài nói, lời nói cực kỳ khéo léo, trong lúc nói thì nở nụ cười vui vẻ nhìn Trần Viễn Lũng.



Trần Viễn Lũng sao không biết ý nghĩa của hành vi nhờ mình chỉ giáo của Khổng Dụng Hoài? Đó tuyệt đối không phải là chỉ giá suông. Nhưng hắn căn bản không có hảo cảm gì với Khổng Dụng Hoài, lúc này nhìn đối phương càng thêm khinh thường, thế cho nên khua tay nói: - Dụng Hoài, có chuyện gì cậu cứ báo cáo với các vị lãnh đạo khác, chỗ tôi đang có chuyện, bí thư Diêu bên kia có một số việc cần tôi nắm chắc quan tâm xử lý.



Trần Viễn Lũng nói rồi cũng không quan tâm đến gương mặt thất vọng của Khổng Dụng Hoài, hắn nhanh chóng sải bước về phía trước. Lúc này Trần Viễn Lũng căn bản là cực kỳ vui vẻ. Sau khi giao thủ thất bại trong tay của Vương Tử Quân, hắn căn bản chỉ có thể nén giận trong phòng tổ chức tỉnh ủy. Khi vị trí của Vương Tử Quân liên tục lên cao, hắn cảm thấy mình càng khó triển khai mở rộng công tác trong phòng tổ chức.



Trò chuyện cùng chủ nhiệm Cổ rõ ràng làm cho Trần Viễn Lũng cảm thấy cực kỳ thoải mái, lúc này công ty xe hơi Đông Hồng căn bản không phải phát triển quá tốt, nếu như cuối năm không phát được tiền lương, không phải sẽ là quá hay sao? Trần Viễn Lũng xuất hiện ý nghĩ này thì căn bản cảm thấy không hay, vì dù sao thì cũng có hơn chục ngàn công nhân của công ty xe hơi Đông Hồng, mình sao lại có ý nghĩ xấu xa như vậy?