Bí Thư Trùng Sinh
Chương 174 : Trán tướng quân có thể phi ngựa, bụng có thể chống thuyền
Ngày đăng: 02:14 19/04/20
Tin tức Tần Thọ Sinh tự mình chạy đến huyện Lô Bắc trả nợ đã nhanh chóng truyền khắp huyện thành. Người huyện Lô Bắc trước nay đều biết chuyện nhà máy rượu Hồng La Xuân nợ tiền không trả, thậm chí vị bí thư tiền nhiệm vì đòi nợ mà bị ép đến dưỡng lão ở khối mặt trận tổ quốc thị ủy. Rất nhiều người thậm chí còn hận đến mức ngứa răng vì nhà máy rượu Hồng La Xuân lũng đoạn thị trường rượu, thế cho nên mọi người thường cùng nhau mở miệng mắng chửi.
Nhưng dù thế nào, nếu so sánh thì địa vị của nhà máy rượu Hồng La Xuân vẫn mạnh mẽ hơn bất kỳ một thế lực nào dưới huyện, có sự chênh lệch rất lớn. Vì thế mà đám cán bộ huyện Lô Bắc chỉ có thể vừa uống rượu Hồng La Xuân vừa mắng Tần Thọ Sinh là súc sinh mà thôi.
Nhưng đây chỉ là vài lời quen miệng trong quan trường, nước miếng cũng không thể dìm chết người, Tần Thọ Sinh lại càng phát triển tốt, công ty rượu Hồng La Xuân vẫn ngày càng ăn nên làm ra. Không ngờ vị phó chủ tịch huyện Tiểu Vương vừa đến nhận chức, đến nhà máy một chuyến, chưa nói đến chuyện làm cho Tần Thọ Sinh trả tiền nợ, còn đưa đến một chiếc xe sáng bóng.
Mọi người nhìn vào sự kiện này giống như mới trải qua một trận chiến và địch bại ta thắng vậy, ai cũng nói về nó say sưa không biết mệt, uy tín của Vương Tử Quân cũng tăng tiến mạnh mẽ, có nhiều cán bộ tỏ ra kính trọng vị phó chủ tịch trẻ tuổi kia hơn. Tôn Hạ Châu là một khoa viên không được coi trọng ở văn phòng khối chính quyền huyện, cũng vì trước đó thường phục vụ Vương Tử Quân nên cũng bị người ta nói ra vào. Nhưng không ngờ vừa rồi vào lúc rảnh rỗi lại có mười vị đồng sự đến uống nước và mở miệng chào hỏi.
- Chủ tịch Vương, anh nên đi ngay bây giờ thì hơn.
Tôn Hạ Châu thấy Vương Tử Quân vẫn ngồi trước bàn làm việc điềm nhiên như không, hoàn toàn không đứng lên đi gặp chủ tịch huyện, hắn sợ chủ tịch huyện chờ sốt ruột nên dùng giọng chú ý để nhắc nhở.
- Biết là vì chuyện gì không?
Vương Tử Quân đứng lên khỏi ghế, hắn mở miệng hỏi.
- Hình như là vấn đề chiếc xe.
Tôn Hạ Châu căn bản nói gọn gàng dứt khoát không chút do dự. Bây giờ hắn đã hoàn toàn là một người của Vương Tử Quân, tất nhiên hắn sẽ không bao giờ che giấu chủ nhân của mình bất kỳ vấn đề gì.
Sau khi nghe xong câu trả lời của Tôn Hạ Châu, Vương Tử Quân cũng không cảm thấy bất ngờ. Chuyện xe cộ ở khối chính quyền huyện Lô Bắc là rất khó khăn, đây là điều quá rõ ràng, chính hắn cũng bị kéo vào bên trong. Dù nghèo cũng không thể thiếu xe cho lãnh đạo đi lại, nhưng có nhiều cán bộ đi xe nhờ của các đơn vị tuyến dưới. Thử nghĩ xem, xe công thì có nhưng lại không phải là xe riêng của bất kỳ ai, mà ai cũng chẳng hy vọng có chiếc xe của mình để ngồi lên cho thoải mái, hơn nữa bây giờ lại có một chiếc xe mới cóng đang dựng ngoài kia.
- Chủ tịch Vương, tôi nghe nói bí thư Trần, bí thư Quách, bí thư Tả đều ở trong phòng làm việc của bí thư Hầu, xem ra bọn họ đều có ý với chiếc xe kia.
Tôn Hạ Châu giúp Vương Tử Quân phủi bụi trên vai rồi khẽ nhắc nhở.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn nhấc chân đi đến cửa ra vào, đúng lúc đi đến cửa thì hắn khẽ nghiêng đầu nhìn Tôn Hạ Châu rồi nói:
- Tôi thấy như vậy mới hay, chủ tịch Vương, cậu cũng đừng nên khiêm tốn, cứ sử dụng là được.
Ba vị phó bí thư cũng không có hứng thú gì với một chiếc Santana tồi tàn của chủ tịch Tằng Nhất Khả, thế là cả đám đều mở miệng nói hay, bắt Vương Tử Quân phải mời khách, mọi người cười cười nói nói, bầu không khí trong phòng cực kỳ hòa thuận và vui vẻ.
...
Vương Tử Quân đứng trong xưởng của nhà máy in, hắn nghe thấy tiếng máy móc vận chuyển ầm ầm mà không khỏi sinh ra chút cảm giác tự hào. Hơn một tháng qua nhà máy in đã hoàn thành công tác thay đổi chế độ, huyện Lô Bắc giữ lấy năm mươi phần trăm cổ phần, những phần còn lại sẽ do toàn thể công nhân viên nắm giữ, lúc này phó giám đốc Đỗ Tử Đằng cũng đã thông qua tuyển cử công khai mà nhận lấy trách nhiệm làm lãnh đạo đứng đầu nhà máy in.
Có tài chính một triệu rót vào, nhà máy in lại bắt đầu trở nên nóng hổi, cả nhà máy bùng lên sức sống thanh xuân phơi phới.
- Chủ tịch Vương, đây là nhãn mác và bao bì của nhà máy rượu Hồng La Xuân, nói ra cũng phải cảm ơn anh, nếu không có anh, chỉ sợ nhà máy Hồng La Xuân sẽ không liên lạc nghiệp vụ với chúng tôi.
Đỗ Tử Đằng bây giờ có thể nói là tâm phục khẩu phục với vị phó bí thư trẻ tuổi Vương Tử Quân, chỉ cần Vương Tử Quân đến xưởng thì dù bận rộn thế nào cũng sẽ theo sát bên cạnh, bất cứ lúc nào cũng chờ lãnh đạo đặt câu hỏi.
Vương Tử Quân cười nhạt, hắn nhìn những công nhân vận hành máy móc và làm việc đâu vào đấy, tuy thấy sự kiện thay đổi chế độ lần này mình làm không mấy thành công nhưng ít nhất cũng đưa một xí nghiệp sắp phá sản tìm được sức sống, như vậy cũng xem như khá tốt rồi. Ăn một miếng sẽ không mập, nhưng nếu muốn mập thì phải ăn từng miếng, coi như hắn đang tích lũy kinh nghiệm cho công tác thay đổi chế độ về sau. Còn vấn đề liên lạc nghiệp vụ giữa nhà máy Hồng La Xuân và nhà máy in thì hắn cũng hiểu rõ, vì chuyện này mà Tần Thọ Sinh trực tiếp gọi điện thoại đến, cũng nói muốn mời mình uống rượu.
Vương Tử Quân tất nhiên hiểu ý của Tần Thọ Sinh, sau khi Tần Thọ Sinh rời khỏi huyện Lô Bắc thi nhà máy rượu đã đưa đến siêu thị Quân Thành một lượng hàng lớn. Sau đó Vương Tử Quân còn thông qua quan hệ để cho đài truyền hình tỉnh làm một bài phóng sự về nhà máy rượu Hồng La Xuân, thế là nhà máy rượu càng có vẻ phát triển mạnh hơn.
Tần Thọ Sinh cũng là một người rất có ý, sau khi nghe nói chiếc xe mình đưa đến đã được sử dụng cho chủ tịch Tằng Nhất Khả, hắn cung chỉ có thể cảm thán. Sau đó hắn mở lời, nói rằng sẽ tặng cho chủ tịch Vương một chiếc xe mới, thuận tiện cho công tác, nhưng Vương Tử Quân đã nhanh chóng từ chối.
- Giám đốc Đỗ, anh không thể chỉ đưa mắt nhìn về phía nhà máy rượu Hồng La Xuân, anh cần đưa mắt nhìn ra thật xa. Nhà máy in của chúng ta cũng không nên chú tâm vào phương diện bao bì, anh cần phải làm cho sản phẩm thêm đa dạng, chỉ như vậy thì xí nghiệp mới có được một thị trường rộng.
Vương Tử Quân vừa đi vừa thuận miệng nói.
Tôn Hạ Châu đi sau lưng Vương Tử Quân và liên tục ghi chép, những lời nói của Vương Tử Quân thật sự là một người đưa đường chỉ lối cho hắn, thế là vô tình hắn có một thói quen ghi chép lại những lời của Vương Tử Quân.