Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1768 : Anh phân tranh cao thấp, tôi cố gắng công tác (1)

Ngày đăng: 02:32 19/04/20


Chưa đến tám giờ nhưng trung tâm triển lãm quốc tế Ma Đô đã có đầy người, bên ngoài hội trường trung tâm đã chật ních người đến xem triển lãm xe hơi. Thời tiết căn bản không quá nóng, thế nhưng khi bầu trời không có mấy ánh nắng lại có người cởi áo khoác.



- Thời tiết sao nóng như vậy? Lý Hộc Binh ném áo khoác vào ba lô rồi dùng giọng oán hận lẩm bẩm.



Lý Hộc Binh là một phóng viên, công tác quan trọng nhất của hắn chính là chạy đi tìm tin tức, những năm qua hắn luôn mẫn cảm với nhiều thông tin, thế cho nên mới có thể phát triển đến bây giờ. Bây giờ thị giác của mọi người càng thêm khó tính, không chỉ yêu cầu tin tức phải chuẩn, mới, sống động, thực tế, vì vậy mà phóng viên phải chạy như thỏ bốn chân, chỉ có chạy nhanh, đi sâu, mở rộng mới có thể làm tốt công tác của mình.



Nhưng Lý Hộc Binh căn bản cảm thấy hài lòng vì triển lãm xe hơi mùa xuân ở Ma Đô, vì đây là một nơi không thiếu mỹ nữ. Hắn không những được đến Ma Đô một chuyến, còn có thể tiếp xúc gần với những chiếc xe mà mình thích, tất nhiên còn được ngắm những người mẫu xe hơi xinh đẹp.



Vì tranh thủ cơ hội khó có được lần này mà Lý Hộc Binh căn bản đã phải mời chủ biên một bữa cơm, căn bản nói mãi mới có được cơ hội. Trước khi đến tổng biên tập có nói với hắn, vì chuyện mà có không ít đồng nghiệp hâm mộ ghen gét, làm cho hắn nhất định phải cho ra thành tích.



Lý Hộc Binh căn bản là cảm thấy có chút khó chịu về chuyện cho ra thành tích, vì đây là triển lãm xe hơi, nào có phải là thứ gì quá tốt? Có cái gì hay mà đào móc? Đám người đến đây không những muốn được xem các loại xe, còn mong muốn có cơ hội được tiếp cận gần với mỹ nữ người mẫu, căn bản chỉ là đám đàn ông dư thừa tinh lực mà thôi.



- Xoạch xoạch. Khi ánh đèn lóe lên, Lý Hộc Binh thấy một người anh em đồng nghiệp đang chụp ảnh hai cô gái xinh đẹp. Hắn căn bản có chút bội phục người đồng nghiệp như hổ đói của mình, bây giờ còn chưa mở cửa triển lãm xe hơi mà đối phương đã tiến vào trạng thái công tác rồi.



Người đến xem triển lãm xe hơi căn bản chỉ có một phần mười là đến với ý nghĩ mua xe, đa số mọi người đều đến vì đám người mẫu ở bên cạnh xe. Dù sao thì được ngắm mỹ nữ ở khoảng cách gần cũng là hưởng thụ khó có được, tất nhiên hưởng thụ này nên nói như thế nào, chỉ có đám đàn ông là thầm hiểu mà thôi.
- Căn bản là rất khó nói, chỉ khi nào lái thử mới biết. Một người đàn ông mập mạp ở bên cạnh dùng giọng có chút chờ mong nói: - Tôi cũng muốn xem là mỹ nữ cấp bậc thế nào mới xứng với chiếc xe kia.



- Được rồi, đừng đứng đây nói mò. Lần trước tôi có tham gia một triển lãm xe hơi, kết quả là bị hãm hại, đám ông chủ hãng xe kia rõ ràng chơi trò lừa gạt, đặt một tên người mẫu nam đứng nơi đó, căn bản rất khó chịu.



- Ha ha, mau đi thôi, lát nữa không thể chen chân vào bây giờ. Lời đối thoại của hai người đàn ông đồng nghiệp làm cho Lý Hộc Binh giống như tìm được tri âm. Trước khi đến thì hắn căn bản đã xem qua quảng cáo, biết rõ đại sảnh trung ương là nơi rộng nhất, hơn nữa có đầy đủ công năng nhất. Mặc dù không biết xe đặt nơi đó phải tốn bao nhiêu tiền, thế nhưng có lẽ là người bình thường khó thể nào mua được.



Khi Lý Hộc Binh đi vào đại sảnh thì lúc này bên trong đầy người, hắn cố gắng chen vào trong, nhưng đáng tiếc là nơi đó không có cái gì.



- Xe đẹp đâu? Mỹ nữ đâu? Lý Hộc Binh nhìn sàn nhà trống rỗng mà không biết nói gì cho phải, chẳng lẽ nơi này quá đắt dỏ, không có người nào tiến vào chiếm lĩnh sao? Không đúng, các ông chủ đến tham gia triển lãm xe hơi đều là đại gia, ai mà không lắm tiền nhiều của? Bỏ một khoản tiền lớn để tham gia triển lãm xe hơi sẽ có thể tìm được sứt hút quảng cáo rất lớn, điều này là thứ mà ai cũng hiểu, thế nên phần lớn là tranh giành nhau vị trí tốt nhất.



Vậy thì chuyện gì xảy ra? Khi Lý Hộc Binh đang cảm thấy cực kỳ nghi hoặc thì hai tên đồng sự mập mạp lại trò chuyện với nhau.



- Công ty xe hơi Đông Hồng kia rốt cuộc muốn làm gì? Bỏ giá cao thuê vị trí trung tâm, thế nhưng lại cho chúng ta nhìn không khí sao? Khi hai người bạn đồng hành đang bực bội trò chuyện với nhau, chợt nghe thấy có người nói: - Các anh nói gì vậy, không được nói lung tung, không phải bên trên bảng đã ghi rõ ràng rồi sao, đến chín giờ mới đặt xe vào chỗ này.