Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1779 : Vạch trần bộ mặt (2)

Ngày đăng: 02:32 19/04/20


Vương Tử Quân đang xem xét văn kiện, khi thấy Du Giang Vĩ đi vào thì có chút sững sờ, lúc này Du Giang Vĩ đưa điện thoại cho Vương Tử Quân rồi nói: - Trưởng phòng Vương, là điện thoại của bí thư Đậu.



Điện thoại của Đậu Minh Đường? Vương Tử Quân thuận tay cầm lấy điện thoại rồi cười nói: - Bí thư Đậu, ngài có dặn dò gì sao?



- Trưởng phòng Vương, tôi cũng không dám cho ra lời dặn dò gì với anh. Vừa rồi tôi nhận được tin tức, nói là vài ngàn công nhân viên chức của công ty xe hơi Đông Hồng chuẩn bị đến kêu oan ở ủy ban nhân dân tỉnh, bọn họ đã chuẩn bị sẵn đầy đủ biểu ngữ với chỉ một mục đích, đó là muốn hỏi vì sao lại miễn đi chức vụ của giám đốc Lưu Thành Lâm. Đậu Minh Đường nói bằng giọng điệu khá vội vàng, hầu như còn có chút hả hê.



Vương Tử Quân hiểu rõ vì sao Đậu Minh Đường lại gọi điện thoại cho mình. Hàng ngàn công nhân của công ty xe hơi Đông Hồng, đây là một con số thế nào? Nếu bọn họ giương biểu ngữ đi đến ủy ban nhân dân tỉnh, như vậy căn bản là quá khả quan.



- Anh đã báo cáo cho bí thư Diệp và chủ tịch Chử chưa? Vương Tử Quân có chút trầm ngâm, sau đó hắn trầm giọng nói với Đậu Minh Đường.



- Tôi đã báo cáo cho hai vị lãnh đạo rồi! Trưởng phòng Vương, anh xem như có dự kiến trước ở sự kiện này, thế nhưng có vài người căn bản là tự vả vào miệng mình. Bây giờ thì hay quá, không phải chỉ là hơi đau, có thể nói là đau đến mức nhe răng há miệng, ha ha ha!




Diệp Thừa Dân khoát tay áo chặn lời Chử Vận Phong, lão hiểu Chử Vận Phong đang nghĩ gì, thậm chí là ai đang ngồi đây cũng hiểu rõ ràng. Tuy lão có chút căm tức vì cục diện bị động hiện tại, thế nhưng với góc độ của một bí thư tỉnh ủy, lão tuyệt đối không làm ra những chuyện làm ảnh hưởng đến quyền uy của Chử Vận Phong.



Diệp Thừa Dân là lãnh đạo đứng đầu Nam Giang, lão không chỉ vì bản thân mình, mà phải là vì cả Nam Giang. Nếu như cho Chử Vận Phong ra mặt, như vậy sẽ là hao tổn quá nhiều, ảnh hưởng đến cả ban ngành lãnh đạo Nam Giang.



- Trưởng phòng Tử Quân, anh hiểu rõ về tình hình của công ty xe hơi Đông Hồng, hơn nữa là người có uy tín với công ty xe hơi Đông Hồng, chuyện này giao cho anh. Dù thế nào thì anh cũng phải làm tốt công tác khơi thông tư tưởng của cán bộ công nhân viên công ty xe hơi Đông Hồng, tuyệt đối không để xảy ra vấn đề. Vì sự kiện này nếu không làm tốt, không ổn định sẽ cho ra cực kỳ nhiều hậu hoạn. Diệp Thừa Dân nhìn Vương Tử Quân rồi dùng giọng chân thật đáng tin nói.



Vương Tử Quân hiểu lúc này không phải là thời điểm bàn điều kiện, mặc dù phái hắn đi vào lúc này căn bản là chùi đít thay cho người ta, thế nhưng Diệp Thừa Dân mở miệng thì hắn dù không tình nguyện cũng không thể chối từ. Vì vậy hắn trầm ngâm giây lát rồi nói: - Bí thư Diệp, làm công tác với công ty xe hơi Đông Hồng căn bản là không thể thoái thác, sẽ dùng toàn lực đối phó. Thế nhưng có một vấn đề nếu như không cho ra kết luận vào lúc này, dù tôi nói thế nào cũng không có tác dụng.



Không chờ Vương Tử Quân nói rõ đó là vấn đề gì, Diệp Thừa Dân đã nói với Chử Vận Phong: - Chủ tịch Vận Phong, lúc này tôi cảm thấy tình huống ở công ty xe hơi Đông Hồng có chút vấn đề, chúng ta cần phải tỏ thái độ tích cực, những gì nên sửa thì sửa, nên nhận sai lầm thì nhận, tuyệt đối không được thoái thác.