Bí Thư Trùng Sinh
Chương 185 : Đủ mọi đường, mọi hướng, mọi cách
Ngày đăng: 02:14 19/04/20
- Minh Khải, sau này cậu cần phải giúp đỡ chủ tịch Tiểu Vương nhiều hơn, cậu ấy dù sao cũng còn trẻ, nếu bị ngăn cản nhiều quá sẽ sinh ra nhụt chí, cậu cũng đừng đánh những đồng chí có tinh thần giống như bóng da.
Lưu Thành Quân chợt dùng giọng ẩn giấu nói.
Hàn Minh Khải cười:
- Chủ tịch Lưu cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ bồi dưỡng tốt cho vị cán bộ có khả năng của khối chính quyền.
Đúng lúc này tiếng chuông điện thoại di động của Lưu Thành Quân chợt vang lên, Lưu Thành Quân nhìn vào con số xuất hiện trên màn hình, sau đó miễn cưỡng tiếp nhận:
- Có chuyện gì?
Hàn Minh Khải cũng rất thức thời, nhanh chóng châm trà vào ly cho Lưu Thành Quân. Hắn biết rất rõ tính cách của chủ tịch Lưu Thành Quân, tuyệt đối có cấp bậc trên phương diện đối nhân xử thế, giống như có sẵn một kịch bản tuyệt diệu trong đầu vậy. Gặp nhân vật nào sẽ đùa giỡn theo kiểu đó, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói giọng quỷ, gặp lãnh đạo thì dù là cấp bậc lớn nhỏ thế nào cũng tỏ ra tôn kính, đối đãi với cấp dưới sẽ luôn tinh tế xem xét tình thế và con người. Lúc này mà Lưu Thành Quân còn tiếp điện thoại, Hàn Minh Khải đủ lý do để kết luận chủ tịch Lưu đang tiếp nhận một cuộc điện thoại của người bình thường.
Nhưng khi Hàn Minh Khải đặt ly trà xuống thì vẻ mặt của Lưu Thành Quân trở nên âm trầm, bàn tay hầu như trở nên run rẩy.
- Chủ tịch Lưu, anh làm sao vậy?
Hàn Minh Khải nhìn Lưu Thành Quân, hắn không nhịn được phải trầm giọng hỏi.
Lưu Thành Quân trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng thì nở nụ cười, rõ ràng là nụ cười của một người thấy bầu trời u ám lại trở nên quang đãng, hắn dùng giọng thấm thía nói với Hàn Minh Khải:
- Minh Khải, kẻ lộ mặt thật sẽ không phải là chân nhân, chân nhân phải không lộ tướng. Chúng ta đã xem thường chủ tịch Vương, người này chính là một nhân vật làm sinh động mọi việc.
- Các đồng chí, đồng chí Cơ Tòng Lương lạm dụng chức quyền chấp pháp phạm pháp lại là một hồi chuông cảnh báo cho tất cả chúng ta. Chúng ta không thể nào giám sát tốt đồng chí của mình, điều này thật sự là đau lòng. Tôi có ý kiến với sự việc lần này, đó là xử lý nghiêm khắc, cần phải điều tra thật nghiêm, nhất định phải thanh trừ những cán bộ đảng viên con sâu làm rầu nồi canh, không thể tạo nên những trường hợp cá biệt như vậy nữa, để tiếp tục bôi đen bộ mặt của đảng ủy chính quyền.
Trong hội nghị chỉ có một mình Hầu Thiên Đông nói vài câu, Lưu Thành Quân lại trầm mặc không nói gì, Tằng Nhất Khả cùng dự thính hội nghị giống như Vương Tử Quân cũng không lên tiếng. Lão đang ngồi bên cạnh Vương Tử Quân, liên tục nâng ly nhấp vài ngụm trà.
Hội nghị rất ngắn, trong khoảng thời gian ngắn đó chỉ có sự trầm mặc, sau khi bí thư Hầu Thiên Đông tuyên bố tan họp, một hội nghị thường ủy khó chịu nhất đối với Hầu Thiên Đông sau nhiều năm nắm quyền cũng đã kết thúc.
Trong toàn bộ quá trình thì Vương Tử Quân không nói lời nào, nhưng sự hiện hữu của hắn giống như một ngôi sao chói mắt, không thể không làm cho đám thường ủy phải đưa mắt nhìn. Khi hắn chậm rãi đi ra ngoài cửa phòng họp, Lưu Thành Quân đã đứng chờ bên cạnh, đồng thời cũng vung tay bắt chặt tay Vương Tử Quân.
Động tác này của Lưu Thành Quân dù chỉ là tượng trưng nhưng ý nghĩa bên trong thế nào thì Vương Tử Quân hiểu ra ngay. Hắn cũng không từ chối ý tốt của chủ tịch Lưu, bây giờ chủ tịch Lưu cần một minh hữu, đối với Vương Tử Quân đang cần đứng vững bàn chân thì cũng xem như cùng mục đích.
- Chào chủ tịch Vương.
Hội nghị thường ủy vừa mới kết thúc không bao lâu thì tin tức đã truyền đi xôn xao khắp các khu văn phòng, Vương Tử Quân đi đến trước khu văn phòng khối chính quyền, đám cán bộ đứng đó chợt đứng sang bên cạnh, lại cung kính lên tiếng chào hỏi, vẻ mặt kẻ nào cũng cực kỳ thận trọng.
Vương Tử Quân có trí nhớ rất tốt, dù đám cán bộ này chỉ là tiểu binh tiểu tốt nhưng khi hắn vào công tác ở khối chính quyền huyện Lô Bắc thì vẫn xưng hô tên của từng người rất rõ ràng, không sai một chữ. Điều này làm cho đám cán bộ kia cảm thấy được sủng ái mà kinh hoàng: " Chủ tịch Vương rõ ràng biết tên mình ", thế là vẻ khiêm tốn trên mặt càng thêm nhiều.
Xem ra chủ động nhớ tên người cũng là một phương án giao tế cực kỳ quan trọng, những người này dù có dựa vào Vương Tử Quân hay không cũng chẳng là vấn đề, chủ yếu là với danh vọng uy tín và chức quyền của hắn thì vẫn cần có cơ sở quần chúng.
- Chủ tịch Vương, chúng ta đi đâu đây?
Thái Thần Bân đã sớm khởi động xe, hắn chạy đến bên cạnh Vương Tử Quân rồi cung kính nói.