Bí Thư Trùng Sinh

Chương 187 : Thân cận

Ngày đăng: 02:14 19/04/20


" Vương Tử Quân, bí thư ủy ban tư pháp? "



Đầu óc Hầu Thiên Đông vận chuyển rất nhanh, lão cố gắng phỏng đoán lời nói của trưởng phòng Đường, ngay sau đó đã hiểu ra vấn đề.



Hầu Thiên Đông trầm ngâm chỉ phút chốc, sau đó lão dùng giọng chém đinh chặt sắt nói:



- Trưởng phòng Đường, đều nói Thường Hữu là thiên lý mã, Bá Nhạc mà không có Thường Hữu thì không xong, ánh mắt của nhân dân và tổ chức đều sáng như tuyết. Đồng chí Tử Quân có năng lực công tác rất mạnh, nếu như gánh vác trọng trách tư pháp, tôi cảm thấy sẽ không có vấn đề.



- Như vậy thì tốt.



Trưởng phòng Đường ở đầu dây bên kia nói ra bốn chữ rồi khẽ buông điện thoại.



Hầu Thiên Đông ngồi trên ghế ở trong phòng làm việc, lão khẽ gõ tay lên bàn, khoảnh khắc sau lão cầm điện thoại gọi cho Vương Tử Quân:



- Chủ tịch Tử Quân, tôi đã suy xét, chuẩn bị cho cậu thêm trọng trách, thị ủy nói huyện ủy chúng ta đề cử vị trí bí thư ủy ban tư pháp, tôi đề cử cậu.



Năm mới thật sự trở nên bận rộn với Vương Tử Quân, không những phải đi thăm hỏi lãnh đạo, còn phải đối phó với những người đến chúc tết mình.



Trước khi trọng sinh thì năm hết tết đến đối với Vương Tử Quân là rất nhàn nhã, cứ ở mãi trong nhà mà không đi ra làm gì cả. Nhưng sau khi trọng sinh thì hắn lại có một nhận thức mới, hắn bắt đầu ý thức được cái mối quan hệ phức tạp, muốn sử dụng tất cả những nhân tố có lợi cho mình. Đây là một phương diện cần phải kinh doanh, dù trong lòng hắn rất phản cảm với những điều này, nhưng người trong giang hồ rất bất đắc dĩ, hắn cũng là thân bất do kỷ, không thể không bỏ thời gian ra đi thăm hỏi người khác.



Tết âm lịch Vương Tử Quân đến chúc tết ông nội, sau đó đi đến nhà bí thư Lâm Trạch Viễn. Hắn rất nắm chắc thời gian, thế nên khi Lâm Dĩnh Nhi mặc một đồ mới ra mở cửa thì cũng là lúc Lâm Trạch Viễn có mặt ở nhà.



- Tiểu tử cậu công tác rất tốt, chỉ hai ba tháng đã làm cho một nhà máy hồi sinh, đúng là không tệ, không tệ.



Lâm Trạch Viễn cầm một cây sâm trong tay rồi mỉm cười nói với Vương Tử Quân.



Vương Tử Quân cung chỉ có thể gãi đầu xấu hổ khi Lâm Trạch Viễn nói lời khích lệ, trong miệng cũng chỉ dám nói đây là công lao của bí thư và chủ tịch huyện, nếu không có sự trợ giúp của các vị lãnh đạo huyện ủy chính quyền thì mình căn bản không thể làm gì hơn.



- Anh cũng không nên nói như vậy, anh nói người ta tốt, cũng không bằng nói người ta coi trọng anh.



Lâm Dĩnh Nhi vừa đưa một quả hồng cho Vương Tử Quân vừa cười lớn nói.



Bộ dạng không cố kỵ của Lâm Dĩnh Nhi làm cho vợ chồng Lâm Trạch Viễn cười lớn, Lâm Trạch Viễn nhìn Vương Tử Quân cúi đầu không nói lời nào thì khẽ cười một tiếng nói:
Mạc lão vung tay lên với Mạc Đức Lương rồi cười nói.



Mạc Đức Lương đồng ý một tiếng, sau đó hắn xoay người đi ra ngoài. Một lát sau, một cô gái mặc áo trắng quần tây màu cà phê đi đến, cô gái có dáng người cao gầy, đôi mắt sáng, răng trắng bóng, mặt mày xinh đẹp, nếu nói về vẻ đẹp thì chỉ kém Tần Hồng Cẩm một chút mà thôi.



- Hân Di, đây là ông Vương.



Mạc lão thấy cô gái kia đi đến thì khẽ cười nói.



- Chào ông Vương.



Cô gái kia tuy cúi đầu chào hỏi nhưng cặp mắt linh động lại không ngừng đánh giá Vương lão gia tử.



- Tốt, tốt.



Vương lão gia tử khẽ cười, sau đó lấy từ trong người ra một cái hộp nói:



- Lần đầu tiên gặp mặt, cũng không có thứ gì tốt cho cháu, Hân Di cầm lấy sợi dây chuyền này đi.



- Cám ơn ông Vương.



Hân Di cung kính nhận hộp quà nhỏ của Vương lão gia tử rồi khẽ nói lời cảm tạ.



Hân Di này có biểu hiện rất tốt, nhưng Vương Tử Quân nãy giờ luôn đưa mắt đánh giá cô nàng này, hắn thấy khoảnh khắc khi tiếp nhận hộp quà thì trong mắt cô nàng có lóe lên chút khinh thường. xem tại TruyenFull.vn



Vương Tử Quân nhìn biểu hiện của Hân Di thì trong lòng thầm kêu lên thảm thiết, hắn có chút căm tức, nhưng sau đó lại có ý nghĩ giải thoát. Cô bé này là con của đại gia tộc, căn bản xem thường hai ông cháu mình, chỉ cần nhìn thái đội ngạo mạn như vậy của đối phương thì biết lần này đến cầu thân là không ổn.



- Hân Di, Tử Quân vừa đến, cũng còn chưa quen thuộc thủ đô, cháu đưa cậu ấy ra ngoài chơi một vòng, hai ông già chúng tôi sẽ nói chuyện tâm tình, các cô cậu cũng không cần ở lại.



Mạc lão thấy cháu gái tiếp nhận hộp quà thì cười ha hả nói.



Mạc Hân Di đồng ý một tiếng, sau đó nàng chậm rãi đi ra ngoài phòng khách, vương tử quân cũng đi theo dưới ánh mắt chỉ bảo của Vương lão gia tử.