Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1881 : Khoe khoang kỹ xảo, thế nhưng mây đen há có thể che được trời xanh
Ngày đăng: 02:33 19/04/20
Dù sao thì Diêu Trung Tắc có được sự giúp đỡ của Dương Độ Lục, biểu hiện lại quá xuất sắc, cho dù lão là lãnh đạo đứng đầu tỉnh ủy cũng chỉ không biết nói gì hưn. Cho dù Vương Tử Quân lúc này đường đường chính chính tranh công thì cũng rơi xuống tiểu thừa trong mắt lãnh đạo trung ương, thậm chí còn làm cho lãnh đạo có ý nghĩ không hay. Nếu sự kiện kia hình thành, như vậy sẽ là ảnh hưởng trí mạng cho tương lai của Vương Tử Quân sau này.
Nhưng sự việc mà Diệp Thừa Dân lo lắng cũng không phát sinh, Vương Tử Quân trầm mặc không nói, không mở miệng lung tung.
Khi Vương Tử Quân chuẩn bị mở miệng nói vài lời khiêm tốn, Dương Độ Lục đã cười nói: - Lời bình luận của thủ trưởng chính là lời khẳng định tốt nhất cho tỉnh Nam Giang, bí thư Diêu là người có tư duy đổi mới trong công tác nhân sự, có phương pháp độc đáo, hiệu quả lại quá tốt. Tôi cho rằng sau khi quay về thì chúng ta hoàn toàn có thể đẩy mạnh phương án cải cách này cho các tỉnh trong nước học tập làm theo. Tất nhiên, sau này cũng không thiếu tình huống phải thỉnh giáo bí thư Diêu.
Dương Độ Lục lên tiếng thật sự giống như xác định thành tích của Diêu Trung Tắc. Với vị trí của lão hiện tại, nếu muốn thỉnh giáo Diêu Trung Tắc thì căn bản là quá lời, thế nhưng lại vô tình đưa Diêu Trung Tắc lên cao.
Dương Độ Lục nói rất ôn hòa nhã nhặn, khi nói cũng không quên đưa mắt nhìn Vương Tử Quân.
Lúc này nếu như Vương Tử Quân không tức giận thì là giả, thế nhưng đối phương căn bản vẫn giữ được bình tĩnh thì rõ ràng là thánh nhân. Nhưng Vương Tử Quân vẫn luôn âm thầm báo cho chính mình: Mỗi khi lâm đại sự cần bình tâm tĩnh khí, xúc động luôn là ma quỷ. Tuy mở miệng thì cực kỳ sảng khoái, thế nhưng sẽ tạo nên những ảnh hưởng khó thể vãn hồi với chính mình.
Vương Tử Quân suy xét hậu quả của sự việc, hắn biết rõ nếu như lúc này mình tranh luận với Diêu Trung Tắc, dù kết quả thế nào thì mình cũng thua. Vì vậy hắn lựa chọn phương pháp đứng yên một bên, lẳng lặng nhìn sự việc tiếp diễn.
Những nhân viên công ty đang đi theo làm nhân viên bên cạnh lãnh đạo tỉnh thật sự muốn tiến lên hôn Triệu Đại Trụ vài cái. Vì Triệu Đại Trụ chính là một hình tượng đại biểu cho công nhân dưới cơ sở, nhưng lời nói của hắn thật sự quá tốt. Hơn nữa tình cảnh trước kia và bây giờ của công ty xe hơi Đông Hồng dễ dàng lưu lại cho lãnh đạo tỉnh ủy một hình tượng cực kỳ tốt đẹp, đó là hình tượng có gan sáng tạo sự nghiệp.
Diệp Thừa Dân nở nụ cười sáng lạn, tuy kinh tế là món ăn trong tay lão, thế nhưng lúc này lời nói của Triệu Đại Trụ cũng làm cho lão cảm thấy mặt mũi đầy hào quang. Chọn đúng người lãnh đạo doanh nghiệp, như vậy coi như lão làm tốt công tác điều chỉnh phương hướng, công lao là của mình.
- Anh Triệu, anh nói cho tôi những lời này không phải là vì các vị lãnh đạo tỉnh Nam Giang đang ngồi đây đấy chứ? Lãnh đạo số hai trung ương nhìn Triệu Đại Trụ rồi khẽ cười hỏi.
Triệu Đại Trụ dùng giọng chăm chú nói: - Lãnh đạo, tính tình của tôi thế nào thì tất cả công nhân trong công ty đều biết, đây tuyệt đối là có sao nói vậy. Tôi nói như thế cũng không phải là nịnh hót các vị lãnh đạo Nam Giang, tôi cảm thấy có trách nhiệm phải báo cáo tình hình thực tế với ngài. Trước đó giám đốc tiền nhiệm cũng đã từng muốn bán công ty cho người khác.
- Nếu không có trưởng phòng Vương trên tỉnh ủy quyết định và hết sức giúp đỡ để cho giám đốc của chúng tôi tiến lên từ vị trí trợ lý giám đốc, như vậy nhà máy chúng tôi bây giờ còn chưa biết sống chết thế nào.
Lãnh đạo số hai trung ương cũng cực kỳ chú ý đến một người không lên tiếng như Vương Tử Quân, mặc dù Vương Tử Quân ít lên tiếng nhưng lão căn bản là hiểu rất rõ ràng. Phương diện tổ chức nhân sự thì phòng tổ chức luôn là chủ đạo, cho dù Diêu Trung Tắc có muốn vơ lấy công lao của Vương Tử Quân, thế nhưng cũng không khỏi tán thưởng Vương Tử Quân hai câu.
Lúc này nghe một người công nhân bình thường tán thưởng trưởng phòng Vương dùng người cực kỳ tốt, lãnh đạo số hai trung ương không khỏi nhìn thoáng qua Vương Tử Quân, sau đó lại hỏi Triệu Đại Trụ: - Đồng chí Đại Trụ, anh quen biết trưởng phòng Vương sao?