Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1903 : Thất bại và thành công
Ngày đăng: 02:33 19/04/20
Lưu Nhị căn bản còn có chút tôn kính khi đối diện với ông Lý, thế nhưng lại căn bản không thèm quan tâm đến Lý Kiếm Tú. Hắn nhìn qua Lý Kiếm Tú rồi cười cười nói: - Tú Tài, muốn đánh nhau với tôi sao? Tôi nói cho cậu biết, khi còn nhỏ thì tôi chấp cậu hai người, bây giờ thì cậu lại càng không chịu được.
Lưu Nhị nói đến đây cũng không chờ Lý Kiếm Tú mở miệng, hắn nhanh chóng nói tiếp: - Ông Lý, lúc này mọi người đang rất bận rộn, cháu cũng không muốn đến đây nói chuyện vòng quanh. Tòa nhà Đế Hanh chính là hạng mục do đích thân bí thư thị ủy nắm quyền thống soái, cảm thấy chỉ bằng vài người các ông có thể chống đỡ được sao? Tôi nói cho các người biết, cánh tay không lay được đùi, ông thành thật ký cho tôi, sau đó nhận tiền bồi thường rồi đi làm gì thì làm.
- Chút tiền bồi thường của các người có thể làm cho người ta sống được sao? Lý Kiếm Tú vừa rồi bị Lưu Nhị nói móc, bây giờ mặt căn bản là đỏ bừng. Lúc này nghe thấy Lưu Nhị nói như vậy thì cũng cố gắng phản bác.
Lưu Nhị cười cười nói: - Tú Tài, tiêu chuẩn đề bù là do tuyến trên quy định, anh không đồng ý cũng phải tiếp nhận, mà không đồng ý cũng không làm ra trò trống gì. Không phải Lưu Lão Nhị tôi không nể mặt anh, nhưng căn bản là người bên trên không nể mặt anh.
- Đồng thời tôi nói cho anh biết, nên thành thật dọn nhà đi là vừa. Tuyến trên vừa cho ra quyết định khởi công, dù anh có như thế nào thì cũng chỉ toi công mà thôi.
- Tôi cũng không tin không có chỗ nào nói lý, chúng tôi bán căn hộ này cũng có thể được bảy tám trăm ngàn, các người chỉ ném ra vài chục ngàn là xong sao? Nào có chuyện như vậy? Hôm nay tôi nói thẳng thừng, nhà của tôi ở đây, tôi không chuyển đi đâu cả. Lý Kiếm Tú càng nói càng nóng nảy, nhưng Lưu Nhị cũng không thèm quan tâm. Lúc này ánh mắt của hắn chủ yếu rơi lên người của Mạc Tiểu Bắc, giống như đang nhìn vào một mâm cơm cực kỳ thịnh soạn, chảy cả nước miếng.
Tuy người Lý gia không muốn nhắc đến đề tài này, nhưng Vương Tử Quân vẫn dùng giọng bóng gió hỏi vài câu. Vương Tử Quân từ trong miệng người nhà Lý gia mà biết tòa nhà Đế Hanh là hạng mục mới được khởi động gần đây, là hạng mục được bí thư thị ủy Thích Phúc Lai cực kỳ coi trọng, bí thư Thích cho ra yêu cầu các ban ngành phải bật đèn xanh với hạng mục này.
Hạng mục này sở dĩ làm cho người nhà Lý gia cảm thấy khó chịu cũng là vì căn hộ của gia đình nằm trong phạm vi di dời, nhà bọn họ đồng ý phối hợp công tác với chính quyền, thế nhưng bọn họ khó thể tiếp nhận vì điều kiện đền bù quá kém. Chưa nói đến phương diện cầm số tiền đền bù khó mua được một căn hộ, mà dù bọn họ có đi thêu nhà cũng không chống đỡ được vài năm.
Không riêng gì Lý gia mà trong khu dân cư kia có rất nhiều hộ không chịu di dời, lúc mới bắt đầu thì công ty xây dựng có đến đàm phán, nhưng chỉ sau vài ngày thì lại biến thành đám người Lưu Nhị. Hai bên tiếp xúc với nhau một thời gian, đàm phán cực kỳ khó khăn, chênh lệch là rất lớn. Vì đám người Lưu Nhị kia quá thông minh, lại ra vẻ hùng hồn, thật ra rất keo kiệt, thế nên đàm phán giữa hai bên rơi vào bế tắc.
Vì đối phó với đám người Lưu Nhị, bọn họ đã nghĩ ra không ít biện pháp, thậm chí còn phản ánh vấn đề với tỉnh ủy, thế nhưng kết quả cuối cùng vẫn không giải quyết được gì. Lý Kiếm Tú nghĩ đến tình huống mình phản ánh vấn đề lên tỉnh, hắn chợt vỗ bàn nói: - Những người này căn bản là cùng một giuộc với nhau, bọn họ muốn đuổi chúng tôi ra ngoài để kiếm tiền về tay mình.
Bữa cơm vì chuyện di dời mà có bầu không khí rất đè nén, sau khi dùng cơm xong thì Lý gia mời Vương Tử Quân về nhà, thế nhưng Vương Tử Quân lại lấy lý do đặt phòng ở khách sạn để từ chối.