Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1928 : Nhiều người cùng nhấc kiệu hoa, nhiều kèn trống vang khúc khải hoàn ca (hạ) (2)

Ngày đăng: 02:33 19/04/20


Khi tất cả mọi chuyện đều đã xong, Chương Thu Mi và Thích Phúc Lai ngồi trong một phòng khách sạn để uống trà. Không phải thật sự là uống trà, là một người uống trà một người uống cà phê. Chương Thu Mi là một người phụ nữ trang nhã, nàng căn bản lấy cà phê làm món đặc biệt cho mình.



Chương Thu Mi ngửi mùi hương cà phê, nàng lười biếng chống tay lên eo nói: - Bí thư Phúc Lai, những ngày qua anh thật sự rất bận rộn, một khoảng thời gian sau đó anh sẽ được nghỉ ngơi mà thôi.



Lãnh đạo nữ có vài nhược điểm so với lãnh đạo nam, thế nhưng cũng có nhiều phương diện mạnh mẽ hơn. Ví dụ như lúc này Chương Thu Mi có thể nói ra những lời như vậy, nếu như đổi lại là Chử Vận Phong, những lời nói như thế sẽ làm cho Thích Phúc Lai khó thể ngủ yên. Nhưng bây giờ người nói ra là Chương Thu Mi, Thích Phúc Lai chỉ cảm thấy nó có chút quan tâm.



Thích Phúc Lai căn bản xem thường Chương Thu Mi, hắn cảm thấy nếu mình là thường ủy tỉnh ủy, căn bản sẽ mạnh hơn đối phương không biết bao nhiêu lần. Hắn thấy Chương Thu Mi có thể có được vị trí như hiện tại, chủ yếu là vì đối phương là phụ nữ mà thôi.



Đây là phương diện đề bạt nữ cán bộ.



Có một câu chuyện vui đùa Thích Phúc Lai từng được nghe qua, hắn cũng không nhớ rõ, chỉ nhớ bên trong có một câu nói rất khó nghe, đó là: "Giang rộng hai chân chính trị nở hoa!" Tất nhiên cũng có nhiều nữ lãnh đạo không phải là như thế. Thích Phúc Lai xuất hiện ý nghĩ như vậy mà cảm thấy hoảng sợ, sao hắn dám nói ra khỏi miệng cho được?



Nhưng bây giờ Thích Phúc Lai cũng không dám bày ra vẻ kiêu ngạo của mình. Đối với hắn thì Chương Thu Mi bây giờ là một phiếu khá quan trọng của hội nghị thường ủy, hắn cũng không nên vì chút vấn đề nhỏ nhặt của mình mà làm cho một người có thiên hướng về mình sẽ trượt sang phía Vương Tử Quân.




Chương Thu Mi căn bản không khỏi có thêm vài phần kính trọng với Thích Phúc Lai, nàng biết đây là hành vi một công đôi việc. Chẳng những làm cho Diệp Thừa Dân và Chử Vận Phong đến với lý do chính đáng, thậm chí còn kéo bí thư thành phố Ngân Bằng đến bên mình. Hèn gì Chử Vận Phong luôn kỳ vọng vào Thích Phúc Lai, vì người này quả nhiên có ý nghĩ quá mạnh mẽ.



Trong đầu lóe lên những ý nghĩ như vậy, Chương Thu Mi cười ha hả nói: - Bí thư Thích, có ý tốt như vậy mà anh không chịu nói ra cho sớm, tôi cảm thấy như vậy là rất tốt. Gần đây tỉnh chúng ta chú trọng liên kết phát triển kinh tế, hơn nữa liên kết còn tăng cường khả năng cạnh tranh, anh dùng lý do này để phát ra lời mời, bí thư Diệp căn bản khó thể không đến.



Thích Phúc Lai căn bản cảm thấy còn vui hơn cả Chương Thu Mi khi cất đi tảng đá trên đầu mình, hắn cười cười nói: - Trưởng phòng Chương, lần này thật sự cảm tạ ngài, nếu như không có ngài chỉ điểm, tôi còn căn bản đang ngồi dưới đáy giếng, không biết chui ra như thế nào.



Chương Thu Mi khoát tay áo nói: - Bí thư Thích, anh nên chuẩn bị tốt nghi thức xây dựng hành lang kinh tế, tốt nhất nên liên hệ với phía thành phố Ngân Bằng, giữa hai ta không nên khách khí như vậy.



Thích Phúc Lai chuẩn bị rời khỏi phòng của Chương Thu Mi, lúc này Chương Thu Mi lại dặn dò: - Chuyện này anh nên làm cho nhanh, tránh đêm dài lắm mộng.



Thích Phúc Lai khẽ gật đầu, hắn tất nhiên hiểu rõ ý nghĩ của Chương Thu Mi.