Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1932 : Cứng mà không chết mới phấn khích (2)

Ngày đăng: 02:33 19/04/20


Đào Nhất Hành là thường ủy tỉnh ủy, nhưng lại là một đại thư ký của Diệp Thừa Dân, công tác của hắn gần đây cũng căn bản cực kỳ quán triệt tư tưởng đại thư ký của lãnh đạo. Lúc này hắn thấy Diệp Thừa Dân có hứng thú với tờ thiệp mời, thế là vừa cười vừa nói: - Bí thư, của tôi lại kém hơn một chút, chỉ là được đánh máy sẵn, dù là sưu tầm cũng không có giá trị.



- Ha ha ha. Diệp Thừa Dân cười vài tiếng, sau đó lên tiếng: - Tôi nói cho anh biết nhé, anh không cần có tâm tư như vậy, nếu không thì thế này, anh lấy phần của tôi đi, hoặc là bảo Thích Phúc Lai bổ sung thêm một phần nữa là được.



Đào Nhất Hành tất nhiên không chú ý đến những chi tiết nhỏ nhặt này, hắn cười cười thuận tiện di chuyển đề tài: - Tôi nghe nói hôm nay Thích Phúc Lai tự mình đến phòng đưa thiệp mời cho trưởng phòng Vương.



Diệp Thừa Dân không nói gì, lão tất nhiên biết rõ ý nghĩa của hành vi Thích Phúc Lai tự mình đưa thiệp mời cho Vương Tử Quân là gì. Tuy ý nghĩa của nó chỉ thầm hiểu mà không truyền ra bên ngoài, thế nhưng dù là ai nghe được tin tức này cũng phải ngầm hiểu rõ vấn đề.



Thế nhưng dù có người nói ra thì Thích Phúc Lai cũng sẽ tuyệt đối không thừa nhận.



- Xem ra Thích Phúc Lai có lá gan khá lớn. Diệp Thừa Dân dùng giọng trầm bổng nói.



Đào Nhất Hành căn bản thừa nhận ý nghĩ của Diệp Thừa Dân, sau khi nghe nói Thích Phúc Lai đưa thiệp mời cho Vương Tử Quân, hắn cũng hiểu được cá tính của người này. Tuy ai cũng biết sự việc giữa Thích Phúc Lai và Vương Tử Quân, thế nhưng bây giờ Vương Tử Quân là thường ủy tỉnh ủy, trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy, ít nhất cũng là lãnh đạo của Thích Phúc Lai, còn Thích Phúc Lai tổ chức nghi thức lần này nhìn từ phương diện nào đó rõ ràng là một đòn phản kích với Vương Tử Quân.



Đối với Thích Phúc Lai thì muốn hoàn thành đợt phản kích lần này căn bản có nhiều phương pháp tha hồ áp dụng, thế nhưng hắn lại chọn phương án đưa thiệp mời cho Vương Tử Quân, đây căn bản là một hành vi khiêu khích.




Người gọi điện thoại đến là Đậu Minh Đường, tuy Vương Tử Quân đã che điện thoại nhưng những âm thanh la hét chung quanh vẫn được truyền sang cho người gọi điện bên kia.



Đậu Minh Đường nói một câu bắt chuyện, sau đó trực tiếp nói: - Trưởng phòng Vương, bây giờ anh đang ở đâu, sao mà ồn vậy.



- Tôi đang đi dạo chợ đêm với vợ, bí thư Đậu có chuyện gì sao? Vương Tử Quân dùng giọng tùy ý hỏi Đậu Minh Đường.



Đậu Minh Đường cười cười nói: - Trưởng phòng Vương thật sự là quá thản nhiên, đúng rồi, anh có phải đang ở đường Thập Tự trong chợ đêm không?



Đậu Minh Đường là bí thư tiền nhiệm của thành phố Đông Hồng, hắn có thể nói là cực kỳ quen thuộc thành phố này. Khi Vương Tử Quân nói ra hai chữ chợ đêm, hắn trên cơ bản đã có thể xác định được vị trí của Vương Tử Quân.



Vương Tử Quân dùng giọng khẳng định trả lời, chợt nghe Đậu Minh Đường nói: - Vừa rồi tôi vừa tiếp một tổ nghiên cứu của bộ tuyên truyền, có uống vài ly rượu nhưng lại ăn không no. Tôi biết rõ chợ đêm bên kia có một quán hải sản rất ngon, tuy không lớn nhưng lại ăn ngon miệng. Trưởng phòng Vương, nếu không chúng ta đến đó lấp đầy bụng nhé?



Đậu Minh Đường mời mình đi ăn hải sản, Vương Tử Quân không cho rằng đây là trùng hợp. Trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ, Vương Tử Quân cười cười nói: - Nếu bí thư Đậu đã mời khách, tôi đây cũng không khách khí, lát nữa chúng ta gặp nhau.[/CHARGE]