Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1936 : Mở rộng xúc tiến phát triển (1)
Ngày đăng: 02:33 19/04/20
- Bí thư, khách quý đến nhiều lắm, nếu như cùng ngồi lên chỉ sợ đài chủ tịch không đủ chỗ. Trần Kiến Dương đi đến bên cạnh Thích Phúc Lai rồi khẽ báo cáo.
Thích Phúc Lai đã nghĩ đến vấn đề này, hắn suy nghĩ một lát rồi nói với Trần Kiến Dương: - Vấn đề này anh nên liên lạc một chút, để cho bọn họ nới rộng đài chủ tịch. Anh nói cho bọn họ biết, nói là trước khi nghi thức bắt đầu phải giải quyết vấn đề này, phải hoàn thành nhiệm vụ, chỉ là thêm vài vị trí mà thôi, tôi tin tưởng sẽ có người làm được.
Trần Kiến Dương đồng ý một tiếng rồi bước đi. Lúc này đủ mọi chuyện vặt vãnh tụ tập đến trước mặt Thích Phúc Lai, thế nhưng hắn vẫn trấn định tự nhiên chỉ huy các đơn vị sắp xếp có trật tựu. Bình thường những chuyện này phần lớn đều do người bên dưới đi làm, hắn chỉ cần hỏi kết quả là được, nhưng hôm nay có khác biệt rất lớn, thế nên thứ gì cũng phải thông qua tay hắn. Lúc này khí thế của một vị đại tướng chỉ điểm giang sơn đã quay lại, hắn tin tưởng dưới sự bày mưu nghĩ kế của mình thì tất cả vấn đề sẽ được giải quyết dễ dàng mà thôi.
Khi kim đồng hồ chỉ mười giờ, người được sắp xếp nghênh đón xe của lãnh đạo gọi điện thoại đến, nói là xe của bí thư Diệp Thừa Dân và chủ tịch Chử Vận Phong đã đi đến địa phương cách thành phố Lâm Hồ ba kilomet.
Thích Phúc Lai biết rõ thời gian thì nhanh chóng triệu tập bốn bộ ban ngành trong thành phố Lâm Hồ, nhanh chóng đi đến đường cao tốc.
Thích Phúc Lai đứng trên đường rẽ vào thành phố Lâm Hồ nhìn từng chiếc xe nối đuôi nhau đi đến, hắn nhanh chóng tiên lên nghênh đón.
Sân khấu đã làm xong, diễn viên đã vào chỗ, chỉ chờ người xem cuộc vui mà thôi.
Chủ tịch Chử cũng không phải là người thích cúi đầu, Thích Phúc Lai nghĩ đến tình cảnh lãnh đạo phải uất ức vì mình, mục đích là muốn mình vượt qua kiểm tra, ánh mắt hắn không khỏi nhìn lên người Vương Tử Quân ngồi cách đó không xa.
Vì trên xe có Diệp Thừa Dân và Chử Vận Phong thế cho nên Vương Tử Quân cũng không được ngồi phía trước. Lúc này Vương Tử Quân đang ngồi bên cạnh Lỗ Kính Tu, hắn ném ánh mắt hào hứng nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ xe.
Tâm tình của Vương Tử Quân lúc này có vui vẻ như biểu hiện hay không? Thích Phúc Lai có một suy nghĩ ác ý, khi hắn nhìn về phía Vương Tử Quân, lúc này Vương Tử Quân cũng nhìn về phía hắn.
Hai bên đột nhiên đối mặt làm cho Thích Phúc Lai chợt hoảng sợ, hắn có chút chột dạ, chuẩn bị nghiêng đầu đi. Đúng lúc này có một âm thanh vang lên trong đầu hắn: - Hai bên cũng đã rạch mặt, cần gì phải sợ hãi đối phương? Chính mình có sự giúp đỡ của chủ tịch Chử, bí thư Diệp cũng tôn trọng ý chỉ của chủ tịch Chử, hai bên phối hợp tốt với nhau, cho dù Vương Tử Quân muốn ép mình cũng không được.
Thích Phúc Lai nghĩ như vậy mà cảm thấy không còn mấy lo lắng, ánh mắt sáng như đuốc, ánh mắt không xe dịch mà nhìn thẳng về phía Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân cười cười với Thích Phúc Lai. Hắn nhìn vào gương mặt của đối phương, hắn thấy đối phương cực kỳ xuân phong đắc ý. Tất nhiên vừa rồi hắn cũng nghe rõ những lời nói của Thích Phúc Lai với Diệp Thừa Dân và Chử Vận Phong.[/CHARGE]