Bí Thư Trùng Sinh

Chương 195 : Nhân tài cười vào lúc cuối cùng

Ngày đăng: 02:14 19/04/20


Nhân viên phục vụ Giáp Ngư Thôn mặc đồng phục thống nhất, ngay cả kiểu tóc cũng thống nhất, vào thời điểm này mà đã như vậy thì thật sự hiếm thấy. Lúc này một nhân viên phục vụ xinh xắn đã mỉm cười đi đến, trong tay cầm một cái khay inox.



Một bàn đầy những món ăn tinh xảo được dọn ra, Liên Giang Hà lấy từ trong một túi nhựa màu đen ra hai chai Mao Đài như ảo thuật, hắn cung kính nói:



- Bí thư Vương, đây là hai chai rượu tôi để lại từ khi chuyển ngành từ phương nam, hôm nay dùng nó để đãi bí thư.



Vương Tử Quân gật đầu mỉm cười, hắn biết rõ Liên Giang Hà đang lấy lòng mình. Bây giờ cục diện ở cục công an cũng không dễ dàng thu thập, dù đối phương là chính ủy tiến lên cục trưởng cục công an, thế nhưng muốn trấn trụ những vị phó cục trưởng sau lưng thì cũng cần sự giúp đỡ của mình.



Một ly rượu đổ vào bụng, một mùi hương tinh thuần từ trong miệng truyền ra. Dù trước đó đã nói uống rượu chỉ nói chuyện tình cảm mà không nhắc đến công tác, thế nhưng bây giờ ba người lại vô tình đưa chủ đề đến phương diện công tác.



Khi ba người đang trò chuyện với hứng thú nồng nặc thì những tiếng gõ cửa cấp bách vang lên, cô gái phục vụ bàn đi ra mở cửa, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi với vẻ mặt tươi cười và dáng người mập mạp đi vào, trong tay của hắn cầm một chai rượu Ngũ Lương vừa mở nắp.



- Ha ha ha, chủ nhiệm Tiếu, biết rõ ngài đại giá quang lâm, tôi đến chúc anh một ly.



Tên mập vừa đi vừa cười, nhưng khi ngẩng đầu nhìn về phía chủ tọa thì phát hiện cũng không đơn giản như mình tưởng, vì có Tiếu Tử Đông, còn có một người đàn ông trẻ tuổi mà mình chưa từng được gặp.



Tuy tên mập là người kiến thức rộng rãi nhưng rơi vào tình huống này cũng không khỏi ngẩn ngơ, đúng lúc hắn không biết làm sao thì tiếu tử đông đã chủ động mở miệng:



- Lưu Mập, anh đến mời rượu thì tôi hoan nghênh, nhưng vẫn phải theo quy củ, có bí thư Vương ở đây, anh phải mời cho bí thư Vương ngã xuống rồi hãy nói với tôi.



Ba chữ bí thư Vương vừa vang ra từ miệng Tiếu Tử Đông thì Lưu Mập đã hiểu người kia là ai, những năm qua hắn là ông chủ của quán Giáp Ngư Thôn, cũng coi là người mắt nhìn chung quanh tai nghe tám phương. Những ngày qua thì chủ đề được người ta đề cập nhiều nhất chính là Vương Tử Quân thế nào ra sao, vị phó chủ tịch trẻ tuổi kia vừa đến huyện Lô Bắc hai tháng đã tạo ra vài chuyện lớn. Đầu tiên là Vương Tử Quân tìm lại sự sống cho một nhà máy tưởng chừng đã chết, tìm về được khoản nợ nhiều năm khó đòi, hơn nữa còn được con nợ tặng cho một chiếc xe hơi.



Khi mọi người còn đang cảm thấy ngạc nhiên, lại đúng lúc đối phương vung tay quyết định nhân tuyển cho vị trí cục trưởng cục công an.



Cơ Tòng Lương là một nhân vật kiêu ngạo, những thường ủy bình thường căn bản không làm gì được người này, nghe nói còn sắp tiến lên vị trí bí thư ủy ban tư pháp. Không ngờ nước sôi thì vịt bay, vị trí bí thư ủy ban tư pháp đã ra rời vòng tay của Cơ Tòng Lương.



Còn chuyện Vương Tử Quân đẩy ngã Cơ Tòng Lương xuống ngựa như thế nào thì dân gian có truyền lưu rất nhiều phiên bản khác nhau, mà trên bàn cơm lại là nơi tập kết những câu chuyện đó lại thành một mối. Vì thế Lưu Mập là ông chủ quán cơm Giáp Ngư Thôn, tất nhiên sẽ được nghe không ít những phiên bản như vậy, đừng nói đến vấn đề bổ nhiệm cho vị trí cục trưởng cục công an vào lúc này.



Bí thư Vương chỉ cần nói một câu đã quyết định càn khôn, đây chính là câu nói cửa miệng của không ít cán bộ. Bí thư Vương đã là một nhân vật nổi tiếng của huyện Lô Bắc, được người ta nói đến mức vô cùng kỳ diệu, chính mình hôm nay lại vô tình được gặp mặt bí thư Vương.



Lưu Mập suy nghĩ rất nhanh, sau đó nhanh chóng bình tĩnh trở lại. Hắn vừa nghe được lời nói của Tiếu Tử Đông thì mặt cười như một đóa hoa, hắn khách khí nói:



- Ôi, tôi đang nghĩ vì sao vừa rồi mình lại kích động như vậy, thì ra người đến là bí thư Vương. Ngài đại giá quang lâm đến đây, chính là phúc khí của Lưu Mập tôi, tôi đúng là mắt thấp không thấy núi Thái Sơn, tự phạt ba ly, tự phạt ba ly.
Vương Tử Quân đã sớm biết về Lý Toàn Thành, nhưng lúc này nghe thấy Liên Giang Hà lên tiếng thì khẽ cười nói:



- Đã sớm nghe danh đồng chí Lý Toàn Thành là mãnh tướng, hôm nay vừa gặp mặt thì thấy không tệ. Anh Liên, sau này công tác của anh vừa vặn có thể triển khai mở rộng một cách tốt đẹp.



Vương Tử Quân nói như nước chảy mây trôi, vừa nói lại vừa nhìn sang Lý Toàn Thành, tiếp tục lên tiếng:



- Đồng chí Toàn Thành, mời rượu có nguyên tắc, anh muốn mời rượu thì trước tiên phải tỏ vẻ, sau đó chúng tôi cùng uống.



Vương Tử Quân nói chính là quy củ trên bàn rượu, nhìn qua thật sự rất có lý. Nhưng lúc này Lý Toàn Thành cầm trong tay ly rượu lớn, đồng thời cũng đã uống không ít, bây giờ mới tỏ vẻ thì thật sự khó khăn.



- Bí thư Vương, tôi...



Trong lòng Lý Toàn Thành đã nảy mầm chút ý nghĩ bỏ qua, trong lòng cũng bình tĩnh trở lại. Hắn thầm cảm thấy hối tiếc, chính mình lau đít không sạch, sợ rằng vị bí thư Vương đã kéo Cơ Tòng Lương xuống ngựa sẽ nhìn chằm chằm vào mình, thế nên thái độ nhanh chóng nhũn ra.



- Thế nào, chút quy củ như vậy anh cũng không hiểu sao? xem tại TruyenFull.vn



Gương mặt Vương Tử Quân trở nên lạnh lẽo, hắn đưa mắt nhìn về phía Lý Toàn Thành.



Lý Toàn Thành nâng ly rượu lên mà ý nghĩ trong đầu bùng lên như sóng cồn, hắn nhìn gương mặt tỉnh rụi của Vương Tử Quân, lại nhớ đến tình hình hôm tuyên thệ xuất quân, hắn đứng bên cạnh Cơ Tòng Lương xem náo nhiệt, mà Vương Tử Quân lại nở nụ cười giống như lúc này.



Bí thư ủy ban tư pháp chính là thủ trưởng của Lý Toàn Thành, hắn nghĩ đến thân phận của Vương Tử Quân mà không thể không quan tâm, mà người này cũng làm cho tâm tình của hắn chợt phát lạnh.



Lý Toàn Thành có quyết định trong nháy mắt, hắn nâng ly rượu trong tay lên với tư thái cực kỳ kiên định:



- Bí thư Vương, chủ nhiệm Tiếu, cục trưởng Liên, hôm nay gặp mặt các vị lãnh đạo làm tôi rất vui, tôi xin uống trước.



Lý Toàn Thành vừa nói vừa ngửa cổ uống cạn ly rượu lớn.



Lý Toàn Thành có tửu lượng cao, nhưng ly rượu lớn đổ vào bụng cũng cảm thấy như bốc lửa, cảm thấy nóng ruột, nước mắt bùng ra. Hắn vốn đang định nói vài câu, nhưng bụng cồn cào làm hắn vội vàng đặt ly xuống và chạy nhanh ra ngoài.



Người đến vội vàng mà đi cũng quá nhanh, Liên Giang Hà nhìn Lý Toàn Thành bỏ đi mà trong lòng đầy cảm kích với Vương Tử Quân, nếu như bí thư Vương không ra tay thì sợ rằng sẽ phải chạy đi chính là mình.