Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1960 : Nắm quyền trong tay, quá quay về nước quên đi chuyện trên bờ (2)

Ngày đăng: 02:34 19/04/20


Nhưng Liêu An Như có hiểu thì làm được gì? Trong sự việc này thì nàng luôn ở vào thế yếu. Tuy nàng có một tâm tư không hối hận khi yêu Vương Tử Quân, thế nhưng khi nhìn mối quan hệ giữa hai bên dần xa vời, dần có hố sâu ngăn cách, nàng cũng không khỏi cảm thấy đau lòng.



- Trưởng phòng Vương, em sẽ đến Hongkong quay phim, vừa lúc đi qua thành phố Đông Hồng, chúng ta đã nhiều ngày không gặp, em muốn hỏi xem anh có rảnh không, để cho bạn bè cũ đến thăm hỏi một chút. Liêu An Như nói rất dịu dàng nhưng nghe vào tai lại làm cho Vương Tử Quân sinh ra những cảm nhận khác. Hắn trầm ngâm giây lát rồi cười nói: - Nếu em đã nói anh là bạn bè cũ, lại còn gọi anh là trưởng phòng Vương, như vậy không phải quá khách khí sao?



Không chờ Liêu An Như bên kia trả lời, Vương Tử Quân đã nói tiếp: - Em đi ngang qua thành phố Đông Hồng, anh thế nào cũng phải làm chủ, bữa cơm này anh mời.



- Cũng không cần ăn cơm, Tử Quân...Tử Quân, năm giờ chiều nay em mời anh đi uống trà. Liêu An Như có chút do dự, sau đó mở miệng nói.



Bây giờ đã là buổi chiều, chỉ cần mất nửa giờ là xe chạy về đến thành phố Đông Hồng, nếu năm giờ uống trà thì căn bản còn nhiều thời gian, thế là Vương Tử Quân không do dự mà nói thẳng: - Vậy năm giờ đi uống trà.



Sau khi giao ước địa điểm thì Vương Tử Quân cúp điện thoại, hắn vốn có chút lo lắng, bây giờ lại càng thêm lo lắng. Hắn căn bản đã cho ra quyết đoán với quan hệ giữa mình và Liêu An Như, mặc dù hắn chưa từng nói qua quyết đoán này với bất kỳ ai, hắn đặt nó trong lòng, xem như là một bí mật lớn nhất của mình, chính bản thân hắn cũng không muốn động vào.



Vương Tử Quân cảm thấy bây giờ mình nên thỏa mãn, hắn có một người vợ trời ban là Mạc Tiểu Bắc, có Tần Hồng Cẩm, có Lâm Dĩnh Nhi, có cả Y Phong, thậm chí còn có một người vừa là chị vừa là tình nhân như Trương Lộ Giai. Những người phụ nữ này vây quanh làm cho hắn có được hạnh phúc mà kiếp trước không có.



Lúc này Vương Tử Quân đã rất hạnh phúc, hắn cần gì phải cảm thấy chưa đủ, kéo cả Liêu An Như vào? Dù Liêu An Như là vợ của mình trong kiếp trước, thế nhưng kiếp này hắn và nàng là hai đường thẳng song song, nên buông tay thì vẫn hay hơn.



Vương Tử Quân thầm an ủi chính mình, hắn cảm thấy thể xác và tinh thần thả lỏng hơn một chút.
Sau khi gửi tin nhắn đi thì Khuất Chấn Hưng nhanh chóng quay về, hắn đưa Vương Tử Quân đi vào phòng làm việc của Diệp Thừa Dân.



Vẻ mặt Diệp Thừa Dân khá tốt, sau khi Vương Tử Quân đi vào thì lão nở nụ cười nói: - Trưởng phòng Tử Quân, nghe nói hôm nay anh gặp phải một tình huống khá mạo hiểm phải không?



Vương Tử Quân vừa ngồi xuống chiếc ghế sa lông đối diện với Diệp Thừa Dân vừa cười nói: - Nếu không thể làm tốt công tác tư tưởng với một cán bộ thủ hạ, như vậy tôi không cần phải tiếp tục công tác tư tưởng nữa rồi.



Khuất Chấn Hưng rót nước xong đi ra ngoài, lúc này Diệp Thừa Dân mới nói: - Tử Quân Tử Quân, chuyện này anh xử lý rất tốt, nhưng nó cũng làm cho chúng ta cảm thấy mình nhận thức vấn đề còn chưa đủ, sau này phòng tổ chức nên đặc biệt chú trọng tăng cường phương diện này.



Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn nhìn vẻ mặt của Diệp Thừa Dân, cảm thấy Diệp Thừa Dân gọi mình đến không phải là vì chuyện này. Quả nhiên Diệp Thừa Dân nói: - Lúc này đang có yêu cầu cao ở phương diện trẻ hóa cán bộ, điều này đưa ra yêu cầu mới với công tác của chúng ta. Trưởng phòng Tử Quân, vì tiến thêm một bước tăng cường công tác trẻ hóa cán bộ, tôi thấy chúng ta nên làm ra vài công tác điều chỉnh đối với những cán bộ nhận chức đã đến niên hạn, làm việc căn bản không có tiến triển, không có thành tích nào đáng giá.



Làm cho người ta cảm động chính là một quá trình mà vị bí thư nào cũng phải trải qua, nếu xử lý tốt thì sau này mình nắm quyền thêm rộng, nếu có vấn đề, như vậy sau này mình khó thể nào gượng dậy nổi.



Sau khi Diệp Thừa Dân đi vào Nam Giang thì mỗi bước chân đều rất ổn, căn bản luôn có sự bảo trì đại cục ở phương diện điều động nhân sự. Lúc này lão chợt muốn cho ra điều chỉnh quy mô lớn, xem ra đã có vài phương diện chuẩn bị kỹ càng.



Vương Tử Quân thầm suy đoán ý nghĩa lời nói của Diệp Thừa Dân, ánh mắt hắn rơi lên đồng hồ, đã là năm giờ rồi.