Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1986 : Mới đó sự việc đã qua

Ngày đăng: 02:34 19/04/20


Nếu so sánh với Đậu Minh Đường sóng vai đi vào phòng họp thì Lỗ Kính Tu căn bản đưa mắt đánh giá bốn phía, hắn phát hiện lúc này ánh mắt mọi người đều nhìn về phía mình. Những anh mắt kia có bình tĩnh, cũng có những người ẩn giấu nụ cười thản nhiên.



Lỗ Kính Tu nhìn Kim Hành Thuấn ném đến cho mình một gương mặt tươi cười hớn hở, thế là trong lòng có chút không thoải mái. Hắn có quan hệ không tốt với Kim Hành Thuấn, lúc này Kim Hành Thuấn nở nụ cười cũng không phải bày tỏ sự thân mật với hắn.



Lỗ Kính Tu ngồi xuống vị trí của mình, hắn chợt sững sờ, hắn giống như bỏ lỡ cái gì đó, nhưng lúc này lại không nghĩ ra được. Hắn trầm ngâm giây lát, ánh mắt lại đảo qua bốn phía.



Tuy đám người đang ngồi đây đều biết hội nghị thường ủy họp là vì mục đích gì, thế nhưng bọn họ dù sao cũng là một trong những thành viên thường ủy tỉnh ủy, bọn họ có thân phận của mình. Vì vậy những ánh mắt đám người chung quan nhìn vào Lỗ Kính Tu cũng không quá chằm chằm.



Tình hình này làm cho Lỗ Kính Tu có chút an ủi, trong mắt hắn thì hai người Diệp Thừa Dân và Chử Vận Phong còn chưa đến, lúc này phó bí thư Đậu Minh Đường đang nói đùa vài câu với đối thủ cạnh tranh trước đó của mình là Hoắc Quang Lĩnh. Kim Hành Thuấn ngồi cách đó không xa đang nói gì đó với Chương Thu Mi, sau đó Chương Thu Mi cười lớn, lại dùng tay vỗ lên ngực giống như một cô gái mới lớn.



Bộ ngực của Chương Thu Mi không phải là hàng giả, nàng đã qua tuổi năm mươi nên ngực cũng không còn mượt mà, cũng không làm cho thanh niên động tâm. Lỗ Kính Tu vốn không có gì với Chương Thu Mi, nhưng lúc này hắn rất khó chịu, tất nhiên hắn cũng không keo kiệt mà dùng tâm tư suy đoán ý nghĩ của những người kia.



Kim Hành Thuấn đang lật xem văn kiện, Đào Nhất Hành là thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy thì đang cho ra vài sắp xếp với những nhân viên văn phòng thường ủy. Tất cả nhìn qua giống như không khác gì các hội nghị thường ủy trước kia.



Nhưng có điểm khác biệt, Lỗ Kính Tu biết rõ có sự khác biệt. Trong đó hắn cảm thấy khác biệt lớn nhất chính là vị trí của mình chợt biến đổi, nói không chừng đây là hội nghị thường ủy cuối cùng của mình trong tỉnh Nam Giang.



Lỗ Kính Tu cũng không nghĩ đến chuyện mình sẽ ảm đạm rời khỏi Nam Giang, nhưng tình hình bây giờ không khỏi làm hắn nghĩ đến phương diện này. Ngay sau đó hội nghị thường ủy sẽ được mở, hắn cần phải làm sao để giảm áp lực lên người mình một cách nhỏ nhất, có thể nói đây là khảo nghiệm cực kỳ lớn đối với hắn đến bây giờ.



Khi Lỗ Kính Tu còn đang trầm tư thì một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu, đó là Vương Tử Quân sao còn chưa đến?
Hai vị lãnh đạo đứng đầu tỉnh ủy không nói lời nào, điều này làm cho bầu không khí trong phòng càng thêm khác thường. Đậu Minh Đường là phó bí thư tỉnh ủy, lúc này hắn cảm thấy rất chấn động, hắn không ngờ Vương Tử Quân lại vắng mặt vào lúc này.



Vì đền bù cho hành động của Vương Tử Quân, Đậu Minh Đường đã đặc biệt bàn luận với Lỗ Kính Tu, thực tế là đã đắc tội với Lỗ Kính Tu. Khi Lỗ Kính Tu xác định gánh vác vụ này, như vậy Vương Tử Quân sẽ vẫn ngẩng đầu ưỡn ngực đi lên.



Nhưng Vương Tử Quân phải một lát sau mới đến, đây không phải nói cho mọi người biết Vương Tử Quân đang trốn tránh sao? Trong chính trị dù xảy ra chuyện gì lớn thì vẫn phải có tâm tư bình tĩnh ung dung mới được.



Nếu như không làm tốt phương diện bảo trì trạng thái bình tĩnh, chỉ sợ chuyện lớn sẽ xảy ra.



Nhìn qua lịch sử thì thấy nhiều người căn bản khó vượt qua hoàn cảnh này, Câu Tiễn của Việt quốc vì ẩn nhẫn nên diệt được Ngô Quốc, Lưu Bị vì ẩn nhẫn hạ mình nên có được ba phần thiên hạ, mà gần đây nhất là Tằng Quốc Phiên nhờ bình tĩnh ẩn mình mà đánh bại được đối thủ của mình...



Nếu so sánh với những người kia thì Vương Tử Quân căn bản là còn quá trẻ, chuyện này cũng là khá nhỏ, cũng có người giúp đỡ hắn bình an, vì sao còn chưa xuất hiện, muốn để người ta chọn mình làm đối tượng công kích sao?



- Hì hì, xem ra chủ tịch Kim rất quan tâm đến trưởng phòng Vương. Chương Thu Mi chợt phá vỡ bầu không khí trầm mặc, nàng nở nụ cười yêu kiều với Kim Hành Thuấn.



Kim Hành Thuấn thấy Chương Thu Mi tiếp lời thì dùng giọng nghiêm túc nói: - Không quan tâm không được, trưởng phòng Vương là người đẩy mạnh cải cách nhân sự, có quy chế truy cứu trách nhiệm cán bộ, tôi cũng hy vọng trưởng phòng Vương có thể làm tấm gương tốt để quán triệt quy chế này xuống địa phương.



Kim Hành Thuấn nói ra những lời này trực chỉ vào người Vương Tử Quân, Đậu Minh Đường tuy cảm thấy bất mãn vì Vương Tử Quân còn chưa xuất hiện, thế nhưng hắn đã có quyết định của mình ở sự kiện này, không thể để cho Kim Hành Thuấn làm rối loạn được.