Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2061 : Khởi đầu một giai đoạn tốt đẹp

Ngày đăng: 02:35 19/04/20


Tuy còn chưa có văn kiện điều động rõ ràng thế nhưng những người nên biết thì đều đã biết. Diệp Thừa Dân và Lý Thừa Uyên cho ra phân công trực ban trong tết, bọn họ rất nể mặt Vương Tử Quân, cho hắn thời gian nghỉ ngơi, cũng không sắp xếp gì cả.



Lúc này Vương Quang Vinh đã dời nhà đến thủ đô, tất nhiên Vương Tử Quân cũng phải đón tết ở thủ đô. Thời gian đầu năm của Vương Tử Quân căn bản không quá thoải mái, có đủ người ở Sơn Nam và Nam Giang chạy đến thủ đô biếu nhiều món đặc sản.



Đối với những món quà đặc sản không quá quý hiếm cũng như thể hiện tâm ý này, Vương Tử Quân căn bản không thể từ chối. Dù sao hắn cũng không phải một vị thần giữa nhân gian, hắn nhất định phải làm tốt công tác nhân tình.



Mùng hai Vương Tử Quân đến chúc tết Lâm Trạch Viễn đi về nhà, vừa vào cửa hắn đã thấy nhị thúc Vương Giải Phóng và em họ Vương Tử Hoa đang trò chuyện với mẹ trong nhà.



Tất nhiên người nói chuyện chủ yếu là Vương Giải Phóng, Vương Tử Hoa chỉ ngồi bên cạnh nở nụ cười. Khi thấy Vương Tử Quân đi vào thì Vương Giải Phóng cười nói: - Tử Quân, vừa rồi nghe mẹ nói nhiều về cháu. Cháu đến đây, hai chú cháu ta cùng tâm sự.



Vương Tử Hoa khéo léo nhường vị trí, sau đó rót nước giúp cho Vương Tử Quân.



Vương Tử Quân khẽ gật đầu với Vương Tử Hoa, sau đó hắn cười nói với Vương Giải Phóng: - Nhị thúc, chú đến khi nào thế?



- Chú và em vừa mới đến. Vương Giải Phóng đối mặt với Vương Tử Quân cũng có chút áp lực. Tuy bây giờ lão cũng là thường ủy tỉnh ủy ở Chiết Giang, thế nhưng lão biết rõ sự chênh lệch giữa mình và cháu trai là như thế nào.



Hơn nữa chức vụ mới của Vương Tử Quân lại nhét hai vị trí phó bí thư tỉnh ủy và phó chủ tịch thường vụ tỉnh vào trong túi, điều này nói rõ Vương Tử Quân là người kế vị tiếp theo. Biết đâu sau vài năm nữa thì Vương Tử Quân sẽ tiến lên vị trí cao vời khác.



Vương Tử Quân căn bản không có ấn tượng quá tốt về chú của mình, thế cho nên khi trò chuyện cũng là câu được câu không. Khi bọn họ đang trò chuyện với nhau, chợt nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên.




Vương Tử Quân cho dù có quan hệ khá nhạt với Vương Giải Phóng thì cũng có vài phần máu mủ thân tình, biết rõ lời dặn của Nhị thúc là lời vàng ngọc, thế nên hắn gật đầu nói: - Nhị thúc yên tâm, cháu nhớ kỹ rồi.



Vương Giải Phóng thấy Vương Tử Quân khiêm tốn như vậy thì có chút hưởng thụ, đồng thời cảm thấy có vài phần không đúng. Dựa vào ánh mắt, sự nhạy bén và tâm cơ của Vương Tử Quân, sao không hiểu rõ tình hình của tỉnh Mật Đông cho được?



Buổi sáng Vương Quang Vinh cũng không quay về, vì vậy Vương Tử Quân và Vương Giải Phóng và Vương Tử Hoa ăn một bữa cơm gia đình. Buổi chiều Vương Giải Phóng đưa Vương Tử Hoa rời đi, sau đó hẹn ngày mai cả nhà dùng cơm ở khu thường trú tỉnh Chiết Giang.



Sau khi hai cha con Vương Giải Phóng đi chưa bao lâu thì Mạc Tiểu Bắc đưa Tiểu Bảo Nhi từ nhà Mạc gia quay về. Triệu Tuyết Hoa càng ngày càng yêu thương Tiểu Bảo Nhi, lúc này thấy Tiểu Bảo Nhi đi về thì kéo cháu ra ngoài chơi.



- Vợ, chiều nay có chuyện gì cần làm không? Vương Tử Quân ngồi xuống ghế sa lông cười hỏi Mạc Tiểu Bắc.



Mạc Tiểu Bắc khẽ cười, cũng không nói chuyện, chỉ ngồi bên cạnh Vương Tử Quân, bộ dạng ung dung bình tĩnh.



Vương Tử Quân định ở nhà với Mạc Tiểu Bắc, nhưng khi nhìn bộ dạng của nàng, hắn chợt sinh ra ý nghĩ muốn đưa nàng đi dạo. Tuy Mạc Tiểu Bắc giống như luôn ở bên cạnh hắn, thế nhưng thực tế hắn cũng không có quá nhiều thời gian với nàng. Dù sao thì hắn có công tác của mình, còn có sự hiện hữu của Lâm Dĩnh Nhi và những người khác, bọn họ căn bản đều chia xẻ bớt thời gian với Mạc Tiểu Bắc.



Khoảng thời gian tết nhất này giống như nhóm người Tần Hồng Cẩm có giao ước với nhau, bọn họ đều né tránh Vương Tử Quân. Trước nay Y Phong ở cùng với Tần Hồng Cẩm, bây giờ Y Phong và Tiểu Điềm Đậu đi ra nước ngoài, Trương Lộ Giai thì đi du lịch, còn Lâm Dĩnh Nhi lại theo vợ chồng Lâm Trạch Viễn về quê.



Tuy Vương Tử Quân tin tưởng bọn họ làm vậy cũng không có giao ước gì, thế nhưng mục đích là gì thì quá rõ ràng. Hắn thầm cảm khái, đồng thời nói với Mạc Tiểu Bắc: - Nghe nói những ngày qua thủ đô rất náo nhiệt, chúng ta đi dạo chơi xem thế nào.