Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2148 : Móc mồi (1)

Ngày đăng: 02:36 19/04/20


Từ khi vương tử quân để Lý Bạch Vũ đến phụ trách công tác của diễn đàn đầu tư, Lý Bạch Vũ luôn thầm báo cho mình đây là cơ hội khó có được trong đời, dù sao này có thế nào cũng không được vì nhỏ mất lớn, không thể tiếp tục cực kỳ cá tính như năm xưa, nói chuyện hay làm việc cũng phải chú ý cực kỳ đúng mực. Đặc biệt là bí thư Vương có phân công việc gì thì cũng phải làm việc cực kỳ cẩn thận, phải có cả kính sợ, và phần thành kính đó phải phát ra từ tận trong lòng.



Vì vậy trước mặt Vương Tử Quân thì Lý Bạch Vũ không dám cam đoan phương thức xử lý của mình là tốt nhất, thế nhưng ý nghĩ thì tuyệt đối phải chân thật.



Vương Tử Quân nghe những câu nói cực kỳ lo lắng của Lý Bạch Vũ xong, hắn cười cười nói: - Tôi cũng biết những gì anh nói, thế nhưng anh yên tâm, tôi có nguyên tắc của mình, thế nhưng muốn hoàn thành chuyện này thì anh cần phải chịu chút uất ức.



- Ngài yên tâm, dù chịu chút uất ức cũng không là gì, chỉ cần có thể hoàn thành tốt công tác là được. Sau khi nghe nói mình chịu chút uất ức thì Lý Bạch Vũ trầm giọng nói lời đảm bảo với Vương Tử Quân.



Khi Vương Tử Quân chuẩn bị nhắn nhủ vài lời với Lý Bạch Vũ, đúng lúc này điện thoại của hắn vang lên, tên người gọi đến là Chung Phó Thần. Vương Tử Quân khoát tay áo với Lý Bạch Vũ rồi cười nói: - Anh Phó Thần, hôm qua nghỉ ngơi thế nào?



- Ha ha ha, bí thư Vương, cảm ơn sự khoản đãi nhiệt tình của ngài, giấc ngủ của tôi cực kỳ thoải mái. Chung Phó Thần nói đến đây thì lại cười nói: - Bí thư Tử Quân, hôm nay ngài có thời gian không? Tôi muốn mời lại anh, nếu không về nhà tôi cũng khó ăn nói, à, phải nói là về nhà sẽ bị người lớn nói là tôi không biết quy củ.



Vương Tử Quân biết rõ Chung Phó Thần làm như vậy là có nguyên nhân, đối phương sẽ nói ra sự việc còn dang dở ngày hôm qua. Hắn cũng không muốn gặp mặt loại người này, thế nên dùng giọng uyển chuyển từ chối: - Anh Phó Thần, anh cũng đừng giằng co như vậy, anh em chúng ta không chạy theo hình thức. Thế này đi, hôm nay tôi có nhiệm vụ tiếp đãi, có việc gì anh cứ trực tiếp đến tìm Lý Bạch Vũ là được.




Lý Bạch Vũ vất vả lắm mới cúp điện thoại của những người tương quan, hắn đang chờ đợi cuộc điện thoại kia. Chợt nghe trong điện thoại có người cười hỏi: - Chủ nhiệm Lý, điện thoại của ngài thật sự là đường dây nóng, nếu không phải tôi liên tục bấm số thì căn bản cũng không có cơ hội được trò chuyện với ngài, thế nhưng bây giờ bàn tay tôi đã rã rơi ra rồi.



Một giọng nói nũng nịu truyền đến, nếu như không biết người gọi điện thoại cho mình đã hơn năm mươi tuổi và dáng người đã hoàn toàn là của một người già lão, chỉ sợ Lý Bạch Vũ sẽ có những ý nghĩ khác. Thế nhưng bây giờ đừng nói là hắn có ý nghĩ gì khác, chỉ cần nghe những âm thanh nũng nịu kia cũng đủ làm hắn nổi da gà.



- Chào giám đốc Lăng, bây giờ tôi thật sự có chút bận rộn, thế nên mới làm cho giám đốc Lăng chờ đợi lâu, ngài có lời dặn dò gì thì cứ nói. Lý Bạch Vũ nói như vậy thế nhưng chợt nghe người phụ nữ bên kia đùng giọng khéo hiểu lòng người nói: - Ôi chủ nhiệm Lý của tôi, không có năng lực thì không thể làm, anh bây giờ bận rộn như vậy cũng là có nguyên nhân, vì ngài là nhân tài. Bí thư Vương là người có ánh mắt tuyệt vời, đặt ngài lên vị trí hiện tại căn bản là cực kỳ đúng đắn.



Nếu là trước kia thì Lý Bạch Vũ sẽ căn bản không bao giờ nhận được đãi ngộ như vậy, đừng nói là người phụ nữ giàu có trong tỉnh Mật Đông này sẽ nhìn vào hắn, dù là người chồng đến ăn bám Chân Thiên Ích của người này cũng không cung kính với hắn. Vì vậy mà hắn không khỏi cảm khái, sự thật thì trong cuộc sống có vài người bày ra cái giá rất lớn, thế nhưng lại không biết thứ làm cho người ta ngóc đầu lên cao chính là quyền lực và ích lợi. Suy xét về phương diện bản tính thì người và người không mấy ai cung kính với nhau, bọn họ chỉ cung kính với quyền lực và ích lợi mà thôi.



Lý Bạch Vũ tuy hiểu rõ ràng điều này thế nhưng nghe những lời nịnh nọt của người phụ nữ phía bên kia cũng không khỏi có chút hưởng thụ, hắn cười nói: - Cảm ơn giám đốc Lăng đã khích lệ, nói thật thì bí thư Vương là người có ơn tri ngộ với tôi, nếu không thì tôi chẳng có được vị trí như lúc này.



Hai người nói vài câu chê cười, sau đó Lăng Phỉ Yến cười nói: - Chủ nhiệm Lý, hôm nay Hà tiên sinh muốn mời anh đến sảnh Chí Tôn của khách sạn Hào Bân uống vài ly cho vui.