Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2165 : Trẻ hay khóc có quà ăn, trẻ nghe lời giương mắt nhìn
Ngày đăng: 02:36 19/04/20
Cố Tắc Viêm là phó chủ tịch thường ủy, phòng làm việc của hắn ở trong khu văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, thế nhưng trong thời gian một tuần ít nhất hắn cũng phải đến khu văn phòng thường ủy hai lần.
- Chủ tịch Cố, gần đây anh bận rộn gì vậy? Đã hai ngày rồi không gặp anh. Khi Cố Tắc Viêm đi lên lầu thì vừa vặn gặp mặt thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy Phương Anh Hồ, lúc này Phương Anh Hồ đang mỉm cười chào hỏi.
Cố Tắc Viêm căn bản luôn nở nụ cười với thư ký trưởng Phương Anh Hồ, hắn vừa bắt tay với Phương Anh Hồ vừa cười nói: - Còn là bận rộn gì nữa, chỉ là chút chuyện cần báo cáo mà thôi.
Cố Tắc Viêm nói rồi nhìn thoáng qua một vài vị chủ tịch thành phố đang đi xuống dưới lầu nói: - Những ngày qua hình như khu văn phòng này rất náo nhiệt thì phải.
- Đúng là không có biện pháp, lúc này bí thư Vương đang nắm trong tay một lượng tiền khá lớn, mùi hương quá nồng nàn, có thành phố nào không muốn tiến lên cắn một miếng? Phương Anh Hồ vừa đi lên vừa cười nói.
Công tác khẽ cau mày, thế nhưng hắn lại cười nói: - Vậy cũng tốt, người ta tiến lên cắn một miếng chưa chắc đã đầy bụng, thế nhưng ít nhất cũng có thể đỡ đói.
Hai người trò chuyện với nhau, cả hai đều nhìn mặt đối phương. Lúc này Phương Anh Hồ cười rất sáng lạn, Cố Tắc Viêm cũng cười rất vui vẻ. Nhưng hai người bọn họ kết giao với nhau nhiều năm, bọn họ hiểu rõ về nhau, cả hai đều có tâm tư riêng.
- Bí thư Sầm có ý kiến gì với chuyện này? Khi sắp đi lên đến lầu ba thì Cố Tắc Viêm chợt hỏi.
Phương Anh Hồ chần chờ giây lát rồi nói: - Bí thư Sầm cũng không nói gì.
Cố Tắc Viêm liên tục đồng ý, sau đó hắn mỉm cười báo cáo vài hạng mục công tác. Cuối cùng hắn cố ý cười nói: - Bí thư, vừa rồi tôi gặp anh Dược Hổ, anh ấy căn bản cho ra vài ý kiến với tôi.
- Ôi, người này dám có ý kiến với anh, như vậy thì anh cứ ra tay với anh ta. Tôi cũng không tin, cho dù anh ấy là hổ thì cũng phải cụp đuôi lại không dám vểnh lên. Sầm Vật Cương cười ha hả rồi lớn tiếng nói.
Cố Tắc Viêm là người đi theo bên cạnh Sầm Vật Cương, hắn cười nói: - Bí thư, nếu an ta không có việc gì mà dám có ý kiến với tôi, chắc chắn tối sẽ ra tay thu thập. Thế nhưng với tình huống hiện tại thì tôi cảm thấy rất đuối lý, lên tiếng cũng không đủ lo lắng.
Cố Tắc Viêm nói đến đây thì uống một hớp nước nói: - Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ căn bản được tôi thúc giục và bỏ ra số tiền không nhỏ để làm tốt công tác xây dựng nhà thi đấu của đại hội thể dục thể thao, có thể nói là dùng toàn lực của mình. Thế nhưng bây giờ phía tỉnh ủy có tiền, bọn họ là người đã hoàn thành công tác, lại không nắm trong tay một xu nào, đây không phải là giết chó săn làm thịt sao? Bí thư, anh nói mà xem, anh ấy trách móc như vậy thì không phải tôi cảm thấy xấu hổ với thành phố bọn họ sao?
Vẻ mặt của Sầm Vật Cương rất bình thản, lão nhìn về phía Cố Tắc Viêm, cũng không nói lời nào. Sầm Vật Cương cho ra thái độ từ chối lên tiếng, điều này càng làm cho Cố Tắc Viêm cảm thấy có thêm vài phần bất an.
- Bí thư Vương không phải sẽ cho bên dưới một chút tiền sao? Một lúc lâu sau thì Sầm Vật Cương mới nói một câu.
- Bí thư, tôi cảm thấy phương diện phân phối số tiền kia không những còn phải xem tình hình khó khăn thực tế của các địa phương, còn phải quan tâm đến những thành phố biểu hiện tích cực. Những thành phố tiên tiến có được thành tích cũng không phải từ trên trời rơi xuống, cũng không phải bọn họ không công duy trì công tác để cuối cùng cho kẻ khác không làm gì lấy được kết quả tốt. Cán bộ thành phố Linh Long không ngại sớm muộn, không quan tâm đến nghỉ lễ, ban ngày đổ mồ hôi công tác, ban đêm liên tục thực hiện chức trách, lúc này thành phố Linh Long mới có xu thế phát triển tốt, mới đuổi kịp khắp nơi, có xu thế vượt lên hàng đầu. Chúng ta nhất định phải suy xét đến những yếu tố này, cần phải xem xét vào phương diện tích cực chứng thực quyết định của tỉnh ủy để cho ra phương án thưởng phạt phân minh, phân định rõ giới tuyến. Chúng ta không thể để cho tình huống trẻ thường khóc thì có ăn mà trẻ ngoan thì chỉ có thể đứng nhìn, điều này cực kỳ gây bất lợi đến phương diện tích cực sáng nghiệp của các đồng chí.
Cố Tắc Viêm nói ra ý kiến của mình, sau đó chờ Sầm Vật Cương phản ứng. Hắn biết những lời này của mình nói trúng nội tâm của Sầm Vật Cương, vì đây vẫn luôn là chủ trương của Sầm Vật Cương.