Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2179 : Dương mưu như một cái tát

Ngày đăng: 02:36 19/04/20


Sầm Vật Cương cho ra một mưu lược đường đường chính chính như vậy, cho dù anh có thể thấy rõ vấn đề thì cũng làm gì được? Giống như thiêu thân lao vào biển lửa, dù cuối cùng tan thành mây khói thế nhưng vẫn có được một kế thúc sáng lạn, anh vẫn phải tiến lên theo đúng như mục đích của đối phương. Giống như trước đó Vương Tử Quân ném số tài chính có thể được sử dụng cho Đường Chấn Huy.



Vương Tử Quân suy nghĩ cẩn thận điều này mà biết rõ bây giờ tuyệt đối không nên làm cho Đường Chấn Huy nản chí, thế nên hắn cười nói: - Chủ tịch Đường, mọi sự khó thể lưỡng toàn, những lúc cần thiết phải bảo toàn bản thân mình.



- À, như vậy là tốt nhất. Đường Chấn Huy nói rồi có chút do dự: - Nửa năm tới anh làm việc cũng nên chú trọng bồi dưỡng người của mình, sau vài ngày nữa khi mà tình hình ở thành phố Hân Lũng trở nên rõ ràng, mời anh đến nhà tôi ngồi chơi một chút.



Đường Chấn Huy mời Vương Tử Quân đến nhà chơi cũng không phải là để dùng cơm, hắn hiểu khi đó chính là những gì mà chủ tịch Đường chuẩn bị muốn nói với mình. Vương Tử Quân căn bản cực kỳ muốn tiếp nhận những ý nghĩ hiện tại của Đường Chấn Huy, tuy Đường Chấn Huy rơi vào hoàn cảnh xấu trong tỉnh Mật Đông, thế nhưng bên cạnh chủ tịch Đường luôn có một đám người vây quanh.



Néu Vương Tử Quân có được những bố trí kia của Đường Chấn Huy, như vậy chẳng những sau này hắn tăng được vài lá phiếu khi tuyển cử lên chức chủ tịch tỉnh, càng tranh thủ được chút chủ động trong lúc ma xát với Sầm Vật Cương về sau này.



Đường Chấn Huy vừa cúp điện thoại thì Kim Chính Thiện gọi điện thoại đến. Ý nghĩ của Kim Chính Thiện căn bản không khác gì Vương Tử Quân, đều nhắc nhở Vương Tử Quân làm tốt chuyện này, không vì bất kỳ vấn đề nào khác mà sinh ra tình huống lật thuyền trong mương.



Vương Tử Quân cảm tạ những lời nhắc nhở thiện ý của Kim Chính Thiện, thế nhưng những thứ mà Kim Chính Thiện đưa ra căn bản không có quá nhiều tác dụng.



Nếu so sánh với Kim Chính Thiện thì Tiết Xuyên Cường gọi điện thoại đến trễ hơn, cũng nói cho Vương Tử Quân biết người đứng đằng sau Trần Binh Dương. Nếu so sánh với Tiết Xuyên Cường, Vương Tử Quân căn bản rất vui khi nhận được điện thoại của Uông Thanh Minh.



Nhưng cú điện thoại của Uông Thanh Minh căn bản là cực kỳ ẩn giấu, mặc dù không có nội dung thực chất nhưng Vương Tử Quân vẫn vui vì điều này.



Đưa tiễn ngàn dặm lễ nhẹ tình trọng, bây giờ Uông Thanh Minh gọi điện thoại đến có ý nghĩa tương đồng như vậy.




Triệu Hiểu Bạch thấy Vương Tử Quân khích lệ mình như vậy thì gãi đầu xấu hổ, sở dĩ hắn nói với Vương Tử Quân như vậy là vì trước đó hắn từng nghe dượng của mình đánh giá như thế với chủ tịch Trịnh.



Khi đó Triệu Hiểu Bạch còn chưa biết rõ, thế nhưng khi càng tiếp xúc với nhiều người thì hắn càng hiểu rõ ý nghĩa của nó. Hắn cũng không ngờ bây giờ nói ra lại được Vương Tử Quân khen ngợi, thế là không khỏi cảm thấy rất vui sướng.



Khi xe đi đến cổng Minh Thúy Viên thì dừng lại, một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi tiến lên nghênh đón. Người này cẩn thận mở cửa xe cho Vương Tử Quân rồi cười nói: - Chào bí thư Vương, tôi là Đặng Nho Giai của mặt trận tổ quốc, chủ tịch Trịnh để tôi đứng đây đón ngài.



Vương Tử Quân có trí nhớ rất tốt, lúc này hắn khẽ vươn tay ra với Đặng Nho Giai: - Thư ký trưởng Nho Giai, vài ngày trước khi tôi đến kiểm tra công tác thì anh có phải là người phụ trách tiếp đãi không?



Đặng Nho Giai thân là phó thư ký trưởng văn phòng mặt trận tổ quốc, cũng coi như là một nhân vật quan trọng của mặt trận tổ quốc tỉnh, thế nhưng lại không thể nào so sánh được với những vị phó thư ký trưởng văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh như Trương Tề Bảo. Trước đó Vương Tử Quân đến mặt trận tổ quốc một chuyến và nhớ rõ chức vụ của mình cùng phân công công tác, điều này không khỏi làm cho Đặng Nho Giai sinh ra cảm động.



Sau khi bắt tay Đặng Nho Giai thì Vương Tử Quân cùng người này đi vào trong. Khi đi đến lầu hai thì Đặng Nho Giai khẽ đẩy cửa phòng, bên trong có sáu người đang chờ sẵn.



- Bí thư Vương đại giá quang lâm, hoan nghênh, hoan nghênh. Người đầu tiên đứng lên nghênh đón Vương Tử Quân chính là Trịnh Minh Tổ, hắn đi đến bên cạnh Vương Tử Quân rồi vươn tay nói.



Vương Tử Quân thấy nhiều người như vậy thì trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ, hắn cũng cười bắt tay Trịnh Minh Tổ: - Chào chủ tịch Trịnh.



Hai người trò chuyện với nhau vài câu, Trịnh Minh Tổ đưa Vương Tử Quân đi đến vị trí chủ vị. Với vị trí hiện tại của Vương Tử Quân thì ngồi lên ghế chủ vị là không có gì đáng trách, thế nhưng hắn nhất định không chịu mà dùng giọng từ chối nói: - Chủ tịch Trịnh, ngài chính là lãnh đạo tỉnh Mật Đông, có ngài ở đây thì tôi nào dám lỗ mãng, ngài cũng nên để cho tôi ăn cơm với chứ.