Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2194 : Cả tỉnh chúc mừng cậu (1)

Ngày đăng: 02:36 19/04/20


Vương Tử Quân cười cười, hắn kéo tay Tiểu Bảo Nhi đi vào trong nhà trẻ.



- Hừ, còn rất vênh váo, để lát nữa xem còn vênh váo được không? Người đàn ông kia thấy Vương Tử Quân không quan tâm đến mình, thế là chợt nổi giận. Khi hắn chuẩn bị đẩy cửa xe đi xuống thì đã bị người phụ nữ bên cạnh giữ chặt tay: - Anh Tân, hôm nay là lễ tốt nghiệp của con trai, có gì nói sau.



Người đàn ông căn bản rất sủng nịnh người phụ nữ xinh đẹp này, hơn nữa sự việc bây giờ lại có liên quan đến con hắn, thế là hắn không khỏi nhìn thoáng qua cậu con trai béo tốt ở phía sau, lại nói: - Đi thôi, bố có thể nhịn vì con.



Triệu Tịnh Yên và Trương Mẫn mặc váy dài xinh đẹp đứng trước cửa lớp, bọn họ liên tục chào hỏi phụ huynh và học sinh đi vào. Sau ba năm làm giáo viên ở nhà trẻ thực nghiệm, thật lòng thì nàng không nỡ rời xa những đứa trẻ đã gắn bó với mình thời gian qua.



- Chào anh. Triệu Tịnh Yên đang chào hỏi một vị gia trưởng thì chợt thấy Vương Tử Quân, thế là không khỏi sững sờ, trong đầu liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ. Nàng đã biết rõ thân phận của Vương Tử Quân, vì vậy bây giờ nhìn thấy hắn thì cảm thấy miệng lưỡi mình giống như cứng lại.



Triệu Tịnh Yên căn bản suy nghĩ khá nhiều về phương diện xưng hô với Vương Tử Quân, nàng rất muốn chào hỏi hắn như với các phụ huynh khác, thế nhưng nàng vừa há miệng thì vẫn cảm thấy cách xưng hô bình thường như vậy là quá mạo phạm đến Vương Tử Quân.



Vương Tử Quân khẽ gật đầu với Triệu Tịnh Yên, hắn vẫn nhớ tên của cô gái trẻ tuổi dễ kích động này, hắn không khỏi thản nhiên chào: - Chào cô Triệu.



Triệu Tịnh Yên khẽ gật đầu, nàng vội vàng chào hỏi Tiểu Bảo Nhi và Mạc Tiểu Bắc. Khi cả nhà Vương Tử Quân đi vào thì Trương Mẫn đứng bên cạnh cười nói: - Thế nào, nhìn bộ dạng của cậu kìa, gặp phụ huynh của học sinh mà căng thẳng như vậy, có phải là có ý nghĩ gì với người ta không. Tôi nói cho cậu biết, người ta đã có vợ rồi, cậu nên chú ý một chút.




Khi người đàn ông này lên tiếng thì một nữ giáo viên trẻ đi đến, nàng dùng giọng dịu dàng nói với hắn: - Giám đốc Mạnh, đây là bài phát biểu của ngài, ngài xem qua một chút, có gì cần sửa đổi thì ngài cứ nói.



Người đàn ông tiếp nhận bài phát biểu trong tay của nữ giáo viên, sau đó tùy ý khoát tay nói: - Cô Hà, tôi tin tưởng vào tài nghệ của cô.



Sau khi cô giáo kia đi thì người đàn ông dùng giọng có chút khoe khoang nói: - Tôi cũng không muốn lên đại diện phụ huynh nói lời cảm ơn với các thầy cô giáo, thế nhưng tôi là bố của con trai mình, tuyệt đối không làm cho con trẻ bị uất ức. Vì vậy tôi tài trợ cho nhà trẻ hai trăm ngàn mua đồ chơi, thế là hiệu trưởng không khỏi ép tôi phải lên đại biểu cho các phụ huynh. Tuy tôi không cần thứ gì khác, thế nhưng cũng phải làm cho con mình nở mày nở mặt, như vậy là đủ rồi.



Vương Tử Quân căn bản không có ác cảm với lời khoe khoang của vị giám đốc Mạnh này, ngược lại còn cảm thấy tán thưởng lời nói của đối phương. Nhưng hắn cũng không có tâm tư trò chuyện với người này, hắn chỉ cười cười rồi nhìn sang Mạc Tiểu Bắc ở bên cạnh.



- Cậu em, nói chuyện với vợ khi nào mà chẳng được, hai ta khó khăn lắm mới gặp mặt một chút, cũng nên trò chuyện cho vui. Giám đốc Mạnh thấy Vương Tử Quân không quan tâm đến mình thì dùng giọng khuyên nhủ nói.



Vương Tử Quân cười cười, hắn đang định lên tiếng thì chợt nghe có người nói: - Thưa các vị phụ huynh, các em học sinh thân mến, mong mọi người im lặng một chút, lúc này đã đến giờ bắt đầu nghi thức tốt nghiệp, bây giờ chúng ta hãy dùng tràng pháo tay nhiệt liệt đón chào cô bé chủ trì ngày hôm nay.



Không ai tiết kiệm tiếng vỗ tay với con trẻ, thế nên khi giáo viên kia nói xong thì tiếng vỗ tay vang lên như thủy triều. Trong âm thanh vỗ tay nhiệt liệt, một cậu bé mặc tây trang và một cô bé mặc váy công chúa màu hồng tay trong tay đi ra.