Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2202 : Ngã đau (2)
Ngày đăng: 02:36 19/04/20
Vương Tử Quân nhớ trước đó đã từng xem qua báo cáo kia, đó là một sắp xếp dựa theo tốc độ tăng trưởng và biên độ tăng trưởng. Trong đó tốc độ phát triển cao nhất là thành phố Linh Long, biên độ tăng trưởng cao nhất là thành phố Rừng Mật, sau đó mới là thành phố Linh Long.
Nhưng lực chú ý của Vương Tử Quân cũng không đặt lên phương diện tốc độ hay biên độ phát triển, chủ yếu là những thành phố phát triển kém nhất, chính là thành phố Kim Hà ở vị trí thấp nhất.
Dù là ở phương diện nào thì thành phố Kim Hà cũng xếp ở cuối cùng, Vương Tử Quân nghĩ đến đó mà không khỏi hiểu được Sầm Vật Cương định làm gì, hắn vô thức nhìn sang Đường Chấn Huy, chợt thấy gương mặt của Đường Chấn Huy tái nhợt.
Khi Vương Tử Quân đang do dự xem có nên lên tiếng hay không thì chợt nghe Sầm Vật Cương nói tiếp:
- Có một vài thành phố có tốc độ phát triển làm cho người ta cảm thấy không hài lòng.
- Bí thư Sầm, địa vực không giống nhau thì tình hình phát triển cũng khó thể nào tương đồng được.
Cố Tắc Viêm vuốt tóc của mình rồi nói.
Cố Tắc Viêm nói những lời này giống như giải thích cho những thành phố phát triển kém, thế nhưng ai ở đây cũng là người mắt sáng như sao, biết Cố Tắc Viêm đang đổ dầu vào lửa. Thậm chí lời nói của Cố Tắc Viêm là lý do để Sầm Vật Cương tiếp tục phát triển đề tài của mình.
"Quả nhiên là phối hợp ăn ý!"
Vương Tử Quân thầm cảm khái một tiếng, lúc này Sầm Vật Cương hừ một tiếng rồi nói:
Trước khi mở hội nghị thường ủy thì Đường Chấn Huy cho rằng mình có năng lực so chiêu với Sầm Vật Cương, thế nhưng bây giờ Sầm Vật Cương lại dùng quyền lực tuyệt đối ép cho lão phải ngã xuống đất.
Vương Tử Quân ngồi đối diện với Đường Chấn Huy, hắn có thể thấy được ánh mắt không cam lòng của Đường Chấn Huy. Lúc này hắn không biết an ủi chủ tịch Đường như thế nào, có thể nói mình cũng cũng bị Sầm Vật Cương coi là hàng ngũ cần dùng lực lượng tuyệt đối để đả kích.
Khi Vương Tử Quân cắn chặt môi không nói thì có người giơ tay lên, lần này người giơ tay là chủ tịch mặt trận tổ quốc Tiết Xuyên Cường. Nhưng Tiết Xuyên Cường giơ tay mà có chút do dự.
Khi Vương Tử Quân nhìn đến thì Tiết Xuyên Cường nở nụ cười khổ sở, bộ dạng như muốn Vương Tử Quân tha thứ, vì hắn không thể không làm như vậy.
Vương Tử Quân căn bản có chút không thoải mái với lựa chọn của Tiết Xuyên Cường, nhưng hắn cũng không nói lời nào. Tuy Tiết Xuyên Cường giúp đỡ hắn trong bóng tối, thế nhưng ngoài sáng thì Tiết Xuyên Cường cũng không cho ra chút hứa hẹn nào.
Trong đầu Vương Tử Quân lóe lên nhiều ý nghĩ, hắn khẽ ném ánh mắt vui vẻ cho Tiết Xuyên Cường, tỏ vẻ hiểu nổi khó xử của đối phương.
Lúc này không giơ tay chỉ còn lại Vương Tử Quân, Kim Chính Thiện và chính ủy phân khu Tần Điền Cương. Nếu so sánh với bộ dạng do dự của Tiết Xuyên Cường thì Tần Điền Cương can bản là cực kỳ bình tĩnh, ngồi lẳng lặng uống trà trên vị trí của mình.
Vị trí của Tần Điền Cương rất đặc thù, dù có một phiếu nhưng phần lớn là bỏ quyền, không biểu hiện thái độ, mà cũng không ai ép hắn phải tỏ thái độ. Lúc này ánh mắt mọi người rơi lên người Vương Tử Quân và Kim Chính Thiện.
Trong đó Vương Tử Quân là người bị người ta nhìn vào nhiều nhất, dù sao thì vị trí của hắn càng trọng yếu hơn cả Kim Chính Thiện, có quan hệ thân cận với Đường Chấn Huy. Người đang ngồi đây biết rõ sở dĩ Đường Chấn Huy bây giờ ngóc cao đầu như vậy là đều nhờ vào sự giúp đỡ của Vương Tử Quân, bây giờ Đường Chấn Huy rơi vào hoàn cảnh khó khăn, để xem ý nghĩ của Vương Tử Quân là thế nào.