Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2205 : Tìm lại chút uy danh
Ngày đăng: 02:36 19/04/20
- Bí thư Vương, anh là chuyên gia ở phương diện kinh tế, có gì cần thì cứ nói ra, vừa vặn đây là hội nghị thường ủy thảo luận về tình hình phát triển kinh tế nửa năm qua, mọi người cũng có thể hợp mưu hợp sức thảo luận tìm ra phương hướng.
Kim Chính Thiện khẽ cười chụp mũ chuyên gia kinh tế lên đầu Vương Tử Quân.
Tuy người nơi này có nhiều kẻ không ưa thích gì Vương Tử Quân, thế nhưng không ai phản đối điều này. Dù sao thì Vương Tử Quân là người tạo ra tốc độ phát triển khủng khiếp của thành phố La Nam tỉnh Sơn Nam, bây giờ thành phố này có tiếng tăm lừng lẫy khắp cả nước.
Sầm Vật Cương ngồi lẳng lặng trên ghế của mình, vẻ mặt lạnh nhạt giống như muốn nghe cao kiến của Vương Tử Quân. Nhưng cây bút trong tay lão liên tục xoay chuyển đã biểu hiện rõ tâm tình hiện tại: Cũng không được ung dung giống như những gì biểu hiện ra bên ngoài.
Lúc này Sầm Vật Cương hầu như là toàn thắng, căn bản không cho Đường Chấn Huy cơ hội phản kích, đánh tan nát quân lính của Đường Chấn Huy. Nhưng lúc này Vương Tử Quân đứng lên phát biểu lại làm cho lão sinh ra cảm giác bất an.
Vị phó bí thư kiêm phó chủ tịch thường vụ này cũng không phải là một nhân vật dễ ở chung, bây giờ đứng lên nói chuyện tất nhiên muốn khôi phục lại uy danh của nhóm người phía bên mình. Nếu như đối phương không có sách lược gì cụ thể, chỉ sợ không thể làm cho uy danh bên mình tăng tiến, còn biến hay thành dở, vứt bỏ đi danh dự của mình. Lúc này Vương Tử Quân dám lên tiếng, rõ ràng là có sự chuẩn bị kỹ càng.
- Cám ơn bí thư Kim đã khích lệ, tôi cũng không dám nhận hai chữ chuyên gia, tôi chỉ nói ra vài ý kiến của mình mà thôi.
Vương Tử Quân khiêm tốn cười với đám người bốn phía, sau đó hắn nói tiếp:
- Hai ngày trước tôi đi đến Nam Giang dự buổi lễ tốt nghiệp của con mình, tôi có nói chuyện với vài vị lãnh đạo tỉnh Nam Giang, khi hai bên đang trò chuyện với nhau thì có nói đến phương diện thúc đẩy phát triển kinh tế.
- Các vị lãnh đạo ở Nam Giang rất xem trọng tình hình phát triển kinh tế của tỉnh Mật Đông chúng ta, cũng cảm thấy có nhiều thành phố ở trong tỉnh chúng ta có thể có tác dụng xúc tiến kinh tế với một số thành phố trong tỉnh Nam Giang. Thế cho nên nói với tôi rằng hai bên nên thúc đẩy phương án cho các thành phố kết nghĩa cùng phát triển kinh tế với nhau.
Đây thật sự là một lực hấp dẫn rất lớn với các thành phố trong tỉnh Mật Đông. Bây giờ dù là nơi nào cũng coi tốc độ phát triển kinh tế là thành tích quan trọng nhất, trước đó đã có vết xe đổ của bí thư Mã Vệ Đông thành phố Kim Hà, bây giờ các nơi không cố gắng phát triển mới là lạ.
Lúc này Vương Tử Quân lại ném cho người ta một phong bao lì xì, nếu như thành phố nào có thể kết nghĩa với một thành phố ở Nam Giang, như vậy sẽ tự xây nên đường băng cho máy bay kinh tế cất cánh.
Có ai mà không đỏ mắt với cơ hội này? Đến khi đó không phải là tranh đoạt lẫn nhau để cho được chỉ tiêu sao?
Vì sao phía Nam Giang người ta lại giúp đỡ Mật Đông ở phương diện này, nguyên nhân không phải vì trước kia Vương Tử Quân là cán bộ tỉnh Nam Giang, người ta nể mặt Vương Tử Quân mới đồng ý như vậy. Còn phương diện ghép thành đôi như thế nào tuy nói là các thành phố tự đi đàm phán, thế nhưng thực tế thì quyền lợi lại nắm trong tay Vương Tử Quân.
Khi đó đám người phụ trách các thành phố liên tục chen chúc đến phòng làm việc củae Vương Tử Quân, sau một chiêu như vậy thì Vương Tử Quân sẽ có thể lung lạc và kéo quan hệ được với hơn phân nửa các vị lãnh đạo các thành phố trong tỉnh.
Đường Chấn Huy càng thêm vui mừng vì một điểm mấu chốt khác, đó là tuy lần này mình là cánh chim gãy cánh, thế nhưng chỉ là một thành phố Kim Hà và một Lý Hanh Dư, nó căn bản không ảnh hưởng đến sách lược của Vương Tử Quân.
Mất một thành khó thể nào so sánh với phương diện thắng lợi ở mặt sách lược. Đường Chấn Huy nâng ly lên uống một ngụm, khi hắn chuẩn bị tán thưởng sách lược của Vương Tử Quân, thế nhưng sau đó lão lại ngậm miệng lại.
Chính mình không mở miệng thì không phải còn có người mở miệng sao? Sầm Vật Cương là bí thư tỉnh ủy cũng không thể ép cho người ta không lên tiếng, nếu để cho Sầm Vật Cương mở miệng thì càng tốt hơn so với mình.
Đường Chấn Huy thầm hạ quyết tâm như vậy, lão buông ly nước xuống, trong lòng cực kỳ thoải mái.