Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2211 : Tôi muốn anh có thể (1)
Ngày đăng: 02:37 19/04/20
Đường Chấn Huy sảng khoái tinh thần trò chuyện cùng trò chuyện với người bên cạnh, khi thấy Trương Tề Bảo đi đến thì cười nói: - Thư ký trưởng Tề Bảo, có một số việc cứ để cho đồng chí bên dưới phụ trách là được, nhiệm vụ của anh bây giờ là chỉ huy đội ngũ.
Tuy Đường Chấn Huy nói ra những lời này như phê bình công tác của Đường Chấn Huy, thế nhưng nghe vào trong tai lại làm cho Đường Chấn Huy suy ra cảm giác như lãnh đạo tán thành công tác của mình. Hắn dù biết việc mình tiến lên làm thư ký trưởng văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh đã là chuyện như ván đóng thuyền, thế nhưng lúc này trước mặt bao người có thể nhận được ám hiệu công khai của Đường Chấn Huy, hắn vẫn cảm thấy kích động, thế là vội vàng cung kính nói: - Chủ tịch, sau này tôi sẽ chú ý công tác hơn.
Đường Chấn Huy khẽ gật đầu, lão tương đối thỏa mãn với Trương Tề Bảo. Tuy nhiệm vụ chủ yếu của một phó thư ký trưởng như Trương Tề Bảo chính là phục vụ cho Vương Tử Quân, thế nhưng dù thế nào thì người này cũng mạnh hơn Lý Hanh Dư, ít nhất là không bao giờ đề phòng mình như với kẻ cướp. Hơn nữa nhìn từ phương diện khách quan thì Trương Tề Bảo có năng lực công tác không tồi, làm việc có thể để cho người khác thỏa mãn. Dù sao anh giao việc lớn cho anh ấy, người ta làm việc lại cực kỳ cẩn thận như gặp phải kẻ địch lớn mạnh, hơn nữa lại có thái độ kính cẩn với anh, anh còn nói gì hơn được nữa?
Khi Trương Tề Bảo đang trò chuyện với Đường Chấn Huy, ở một gian phòng cách đó không xa, vài người đang trò chuyện với nhau. Nhưng đám người này luôn tươi cười hớn hở, chẳng qua nụ cười này lại có chút giả dối.
- Chủ tịch Lữ, bây giờ nếu đổi lại là một vị lãnh đạo khác, anh sẽ cảm thấy thế nào? Một người đàn ông dáng người cao gầy đeo kiếng nhìn về phía một người đàn ông béo lùn ục ích cách đó không xa dùng giọng trêu chọc nói.
Người đàn ông béo lùn ục ịch này tuy cũng xem như là một thành viên đại chúng trong phòng, thế nhưng nếu gương mặt này đặt ở thành phố Kim Hà, tuyệt đối là không người nào không biết không hiểu. Nhưng lúc này vị chủ tịch của thành phố Kim Hà chỉ là một thành viên bình thường trong gian phòng này mà thôi.
- Hì hì, còn thế nào nữa? Sao cũng được mà thôi. Người đàn ông béo lùn lên tiếng rồi nói với người đàn ông gầy gò đeo kiếng: - Bí thư Tôn, nếu không thì ngài đến thành phố Kim Hà nhận công tác, hai chúng ta cùng chung gánh công tác?
Lôi Hợp Tuấn dù là người khởi xướng chủ đề thế nhưng lại không tham gia thảo luận. Tôn Khánh Tử là một trong những cán bộ hậu bị được bí thư Sầm coi trọng, người này có thể tỏ thái độ như vậy thế nhưng hắn thì căn bản không thể. Trong quan trường trước nay đều cho rằng có nhiều bạn thì sẽ có nhiều đường phát triển, Lôi Hợp Tuấn tuy là cán bộ được Uông Thanh Minh coi trọng, thế nhưng cũng phải tiếp xúc nhiều hơn với Vương Tử Quân.
- Máy bay sắp hạ cánh rồi. Không biết ai lên tiếng nhưng bầu không khí nhiệt liệt chợt trở nên bình tĩnh, mọi người nhanh chóng đi ra khỏi phòng như đại hồng thủy, cùng đi theo Đường Chấn Huy ra nghênh đón ở đường dành cho khách quý. Tuy bọn họ biết mình đi ra sớm hơn cũng chưa chắc có thêm ưu thế gì, chẳng qua tâm lý của mọi người đều cho rằng gần sẽ mạnh hơn xa rất nhiều.
Đoàn người của khối khảo sát tỉnh Nam Giang đi ra khỏi đường dành cho khách quý, đi đầu là phó bí thư thường vụ Lỗ Kính Tu. Khi mà công tác của hắn dần được triển khai mở rộng ở Nam Giang, hắn càng có phong thái của một vị lãnh đạo, đi đường có thêm vài phần uy nghiêm.
- Các vị lãnh đạo tỉnh Mật Đông ở phía bên kia, lát nữa chúng ta trò chuyện nên chú ý một chút. Lỗ Kính Tu nói với người phía sau một câu, sau đó nhanh chóng đi về phía Đường Chấn Huy. Lỗ Kính Tu biết Đường Chấn Huy, vừa đi ra khỏi đường dành cho khách quý thì nhanh chóng vươn hai tay ra.
- Chào chủ tịch Đường. Lỗ Kính Tu bắt tay rồi chủ động chào hỏi Đường Chấn Huy.
Đường Chấn Huy cũng bắt chặt tay Lỗ Kính Tu, lão vừa cười vừa nói: - Chủ tịch Lỗ, hoan nghênh anh đến tỉnh Mật Đông.