Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2214 : Quá sùng bái (2)
Ngày đăng: 02:37 19/04/20
- Cám ơn thư ký trưởng, tôi nhất định sẽ chú ý. Tôn Khánh Tử nói rồi nhìn thoáng qua đồng hồ: - Thư ký trưởng, đã đến giờ rồi, sau này ngài có rảnh thì nhất định phải đến thành phố chúng tôi kiểm tra chỉ đạo công tác mới được.
Phương Anh Hồ nhìn Tôn Khánh Tử bỏ đi như tia chớp mà không khỏi cau mày, hắn nhìn về phía bóng lưng của Tôn Khánh Tử, chợt thấy có nhiều người đang ra vào ở trước phòng làm việc của Vương Tử Quân. Phương Anh Hồ đều biết những người kia, hắn nhìn những người kia mà không khỏi có chút lo lắng.
Có một đối thủ như vậy thì bí thư Sầm có thể bảo trì được vị trí hiện tại sao? Trong đầu lóe lên ý nghĩ như thế, Phương Anh Hồ không khỏi cảm thấy có chút chần chờ.
Khi Phương Anh Hồ vừa đi vào phòng làm việc của mình, đúng lúc này chủ tịch Miêu Dược Hổ của thành phố Linh Long đi đến. Trước kia Miêu Dược Hổ và Phương Anh Hồ từng công tác với nhau một thời gian, thế nên quan hệ giữa hai người cũng không tệ.
Sau khi Miêu Dược Hổ ngồi xuống thì Phương Anh Hồ trầm giọng hỏi: - Dược Hổ, hôm nay sao anh lại rảnh rỗi như vậy, đúng là khách quý đến nhà.
- Thư ký trưởng, tôi không có chuyện không leo lên điện Tam Bảo. Thành phố Linh Long chúng ta được hội nghị thường ủy xác định là hai trọng điểm phát triển của tỉnh, hai năm qua chúng tôi có được những thành tích không nhỏ, thế nhưng chúng tôi còn cảm thấy tiềm lực của mình đủ để phát triển thêm một bước nữa. Vì vậy chúng tôi muốn có được một chỉ tiêu kết nghĩa với phía Nam Giang, nếu như thành phố Linh Long có thể chung tay giúp đỡ tạo nên góc bù với thành phố Ngân Bằng, như vậy sẽ là động lực lớn cho tương lại phát triển sau này của thành phố chúng tôi.
- Chủ tịch Dược Hổ, anh có ý nghĩ rất tốt, thế nhưng anh báo cáo sai địa điểm rồi. Chủ tịch Đường là người phụ trách công tác này, anh nên thương lượng với chủ tịch Đường thì hay hơn. Phương Anh Hồ chợt lóe lên ý nghĩ như vậy, hắn không khỏi cười ha hả nói.
- Ngày mai bí thư Vương sẽ tham gia một hội nghị, tôi đang chuẩn bị bản thảo. Triệu Hiểu Bạch rót trà cho Lôi Hợp Tuấn rồi cười nói.
Lôi Hợp Tuấn tiếp nhận ly trà uống một ngụm rồi cười nói: - Hiểu Bạch, phương diện tìm người yêu của cậu thế nào rồi? Tôi nói cho cậu biết, thành phố Đồng Lục chúng tôi có Bích Ba Đầm rất đẹp, nơi đây hoàn cảnh thanh nhã, quan trọng là thích hợp đưa người yêu đi chơi. Cậu không có việc gì thì đưa bạn gái đến đó chơi vài ngày, tôi đảm bảo tình cảm giữa hai người sẽ ấm lên ngay.
- Cám ơn bí thư Lôi, nếu có thời gian thì tôi sẽ nhất định đi qua. Triệu Hiểu Bạch trả lời rất công thức hóa, điều này làm cho Lôi Hợp Tuấn không hài lòng.
Lôi Hợp Tuấn cười hì hì nói: - Cậu Hiểu Bạch, anh là người từng trải, anh khuyên cậu thế này, đàn ông không xấu phụ nữ không yêu. Nghe lời khuyên của tôi thì cậu sẽ thấy tốt hẳn lên. Người ta nói tình yêu chú trọng cái gì? Đó chính là tìm một chỗ đi chơi phù hợp, như vậy ước nguyện sẽ thành.
Triệu Hiểu Bạch khẽ cười mà không nói thêm nhiều lời, hắn biết rõ lúc này mình nên nói thêm nhiều điều với Lôi Hợp Tuấn, nhưng tính cách lại quyết định kháng cự với những lời nói theo kiểu như vậy.
Triệu Hiểu Bạch biết rõ sở dĩ Lôi Hợp Tuấn xưng anh em với mình, cũng không phải là coi trọng mình, người ta chú ý coi trọng bí thư Vương. Nếu không Lôi Hợp Tuấn là một vị quan lớn ở địa phương, cần gì phải xưng anh em với một tiểu nhân vật như hắn.