Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2228 : Một thanh đao (1)

Ngày đăng: 02:37 19/04/20


Trong phòng họp của ủy ban nhân dân tỉnh, Cố Tắc Viêm đang khẽ nói chuyện với phó chủ tịch chủ quản giáo dục Hoàng Kiên Thận, hai bên cười đùa vui vẻ đủ để nhìn thấy tâm tình của bọn họ là không tệ.



- Chủ tịch Hoàng, có chuyện gì vui cũng đừng giữ một mình, cũng nên nói cho người khác biết. Ngồi đối diện với Hoàng Kiên Thận là phó chủ tịch Thi Thịnh Phi, hắn lớn tiếng nói với Hoàng Kiên Thận.



Hoàng Kiên Thận hơn năm mươi tuổi, trước kia từng là giáo sư của trường đại học, nhìn qua luôn ôn hòa nhã nhặn. Hắn có quan hệ khá bình thường với Thi Thịnh Phi, lúc này nghe thấy Thi Thịnh Phi nói như vậy thì cười nói: - Có chuyện gì vui đâu, tôi chỉ báo cáo về những công tác trong thời gian gần đây cho chủ tịch Cố mà thôi.



Đoạn đối thoại giữa hai người này cũng thu hút sự chú ý của những vị phó chủ tịch khác, thế nhưng bây giờ nghe Hoàng Kiên Thận nói lời từ chối thì những người còn lại nhanh chóng bận rộn công việc của mình. Nhưng Lôi Yên Hồng là nữ phó chủ tịch duy nhất trong ủy ban nhân dân tỉnh Mật Đông lại cười nói: - Chủ tịch Hoàng, anh rõ ràng là ức hiếp chúng tôi không có bằng cấp cao như ngài, báo cáo công tác nếu được sinh động và liên tục vang lên tiếng cười như hai vị, như vậy không phải là phương diện báo cáo này có nghệ thuật rất cao sao?



Lôi Yên Hồng dù là nữ thế nhưng cũng đi lên từng bước từ cơ sở, luôn có một khí thế mạnh mẽ áp chế cả Hoàng Kiên Thận. Mặc dù đa số thời điểm nàng biểu hiện giống như một người phụ nữ dịu dàng, thế nhưng vào thời điểm quan trọng, nàng căn bản có thể ra mặt ngay lập tức. Hoàng Kiên Thận dù là đàn ông thế nhưng gặp phải một nữ đồng sự như thế cũng có ba phần e ngại.



Lúc này Hoàng Kiên Thận nghe thấy lời trêu chọc của Lôi Yên Hồng, hắn không biết nên trả lời thế nào cho phải. Cố Tắc Viêm ngồi bên cạnh lại cười nói: - Anh Hoàng không thể nói ra được nhưng tôi có thể nói cho chủ tịch Lôi hiểu, vừa rồi anh Hoàng nói vị phó hiệu trưởng là tiến sĩ vừa đi du học bên ngoài về, chuẩn bị cạnh tranh vị trí hiệu trưởng đại học Rừng Mật.




Vương Tử Quân sắp xếp xong thì cười nói với mọi người: - Các đồng chí, mọi người nếu có ý kiến gì thì cứ nói, đây là lần đầu tiên ban ngành chúng ta tổ chức hội nghị văn phòng, mong mọi người giúp đỡ công tác của tôi nhiều hơn.



Mọi người đều hiểu đây chỉ là những lời nói khách sáo của Vương Tử Quân khi vừa mới nhận chức, cũng không mong có ai nói ra những ý kiến bất đồng.



Khi mọi người đang trầm mặc thì Cố Tắc Viêm trầm giọng nói: - Chủ tịch Vương, tôi có một việc cần báo cáo với anh.



Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn nhìn về phía Cố Tắc Viêm. Lúc này Cố Tắc Viêm nhấp một ngụm trà rồi mới trầm giọng nói: - Chiều qua bí thư Sầm gọi tôi đi qua, khi đó có mặt các đồng chí của thành phố Linh Long, anh ấy hỏi tôi vì sao khu công nghệ của thành phố Linh Long còn chưa được phê duyệt? Khi đó tôi cứng họng không biết nên trả lời thế nào.



- Tuy bí thư Sầm không nói gì, thế nhưng tôi cảm thấy rất xấu hổ. Hạng mục khu công nghệ của thành phố Linh Long đã được duyệt, thế nhưng đưa lên cho ủy ban cải cách đã ba tháng rồi mà chưa có một chỉ thị nào, đây là vấn đề gì? Tôi cảm thấy chúng ta nên điều tra một chút, căn bản là xử lý những người đang cố gắng cản trở sự phát triển của địa phương, bày ra tư thái giúp đỡ địa phương phát triển kinh tế. Cố Tắc Viêm lên tiếng làm cho phòng họp chợt trở nên an tĩnh, còn chuyện khu công nghệ thành phố Linh Long, ở đây có khá nhiều người biết rõ. Hạng mục này sở dĩ không được duyệt là vì Vương Tử Quân có chỉ thị, nhất định phải nghiêm khắc dựa theo đúng điều lệ, những gì thành phố Linh Long báo cáo là không hợp cách, thế nên không được thông qua.