Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2233 : Giúp đỡ anh một chút (1)
Ngày đăng: 02:37 19/04/20
Triệu Thu Cúc nhìn thoáng qua hồ sơ mà Vương Tử Quân đưa đến, sau đó do dự giây lát rồi trầm giọng nói: - Chủ tịch Vương, dựa theo văn kiện của sở giám đốc tỉnh, bộ hồ sơ này trên cơ bản đủ điều kiện để con gái của người đàn ông này được nhập học.
- Cái gì gọi là trên cơ bản? Sự thật là bọn họ còn không được báo danh nữa là. Vương Tử Quân thấy Triệu Thu Cúc khá quen thuộc nghiệp vụ, thế là vẻ mặt chợt thả lỏng hơn một chút.
Hoàng Kiên Thận và Triệu Thu Cúc đã hiểu có chuyện gì xảy ra, hai người đưa mắt nhìn nhau, đều mong đối phương mở miệng. Hai người cũng không phải không biết chuyện này, nhưng hiện tượng này giống như đã thành lệ, hai người cũng không muốn gây chuyện.
Tuyệt đối không ngờ Vương Tử Quân lại khai đao ở phương diện này, thế là Triệu Thu Cúc đành phải mở miệng: - Chủ tịch Vương, chúng tôi không làm tốt công tác của mình, đã làm xuất hiện hiện tượng rập khuôn chính sách. Ngài yên tâm, chúng tôi sẽ làm tốt công tác truy cứu, đảm bảo những con em đủ tuổi đều được nhập học.
Vương Tử Quân gật đầu, hắn khẽ rút ra một điếu thuốc, thế nhưng không châm lửa mà vân vê trong tay nói: - Tôi không muốn phê bình các anh chị, các an chị cảm thấy đây là việc nhỏ, chỉ cần mở miệng là có thể giải quyết, thế nhưng đối với những bậc phụ huynh đang khổ sở chạy trường cho con thì lại là chuyện lớn. Nếu chuyện này không được giải quyết tốt, sẽ có hàng chục ngàn trẻ nhỏ không được đến trường.
- Giám đốc Thu Cúc, sở giáo dục của các chị cho ra phương án, ngày mai tổ chức hội nghị giáo dục toàn tỉnh, tôi sẽ tham gia. Vương Tử Quân tuy nói không quá lớn thế nhưng rõ ràng là có chút mất hứng.
Triệu Thu Cúc vội vàng gật đầu, nàng và Hoàng Kiên Thận đều thở dài một hơi, dù sao thì bọn họ cũng đã đi qua cửa ải này.
- Bố nó à, chuyện học hành thế nào rồi? Trần Tiểu Hoa rất quan tâm đến chuyện học của con, nàng vừa lau mồ hôi vừa vội vàng hỏi.
Lý Tiểu Trụ cũng không trả lời vợ mình, hắn cười cười nói với con gái: - Tiểu Nha, hôm nay con muốn ăn gì, để mẹ đi nấu cho con ăn?
- Con muốn ăn cá. Tiểu Nha sờ lên viền váy hoa đã có vài phần bung chỉ của mình, cô bé khẽ nói.
- Con bé này, ăn cá cái gì? Không phải chúng ta đã mua thức ăn rồi sao? Trần Tiểu Hoa chỉ vào con gái rồi dùng giọng trách cứ nói.
Lý Tiểu Trụ đứng lên nói: - Được, bố mua cá cho con, mua một con cá chép lớn, cả nhà chúng ta cùng ăn một bữa thật ngon.
Lý Tiểu Trụ ra khỏi nhà dưới ánh mắt của hai mẹ con Trần Tiểu Hoa. Lúc này ánh nắng chiều đã hạ xuống, mọi người đi lại khá vội vàng, Lý Tiểu Trụ thì cảm thấy rất ảm đạm thất lạc. Một thành phố lớn như Rừng Mật lại không có chỗ nào tiếp nhận con gái của hắn, lại phải đưa con về với ông bà ở quê, mà cũng nên về quê học thôi. Lý Tiểu Trụ thầm nghĩ như vậy, hắn càng cảm thấy áy náy, càng đi nhanh về phía chợ.