Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2242 : Hiền lành dễ bắt nạt (2)

Ngày đăng: 02:37 19/04/20


Sau khi nói vài câu thì Cố Quảng Đắc căn bản là khí thế ngất trời, vị phụ huynh bên kia có chút do dự, sau đó nhanh chóng trở nên nói gì nghe nấy với Cố Quảng Đắc. Lúc này tiếng cười vui vẻ từ bên kia liên tục truyền vào trong tai Cố Quảng Đắc.



Cố Quảng Đắc đặt điện thoại xuống rồi cười nói: - Ngày mai anh Lưu hẹn chúng ta đi dùng cơm, thế nhưng tôi từ chối.



- Sao anh lại từ chối, nếu không thì ngày mai em không cần phải nấu cơm rồi. Vợ Cố Quảng Đắc nghe thấy vậy thì tính tình lại bùng phát.



- Cô đúng là tóc dài não ngắn, bây giờ là lúc cần đồng tâm hiệp lực, chúng ta sao có thể có thời gian đi ăn cơm với người ta? Hơn nữa dù là mời cơm thì phải là chúng ta mời bọn họ. Cố Quảng Đắc phất tay không quan tâm đến lời nói của vợ, hắn cầm điện thoại rồi bắt đầu gọi đi.



- Anh Cố, em còn có vài số điện thoại ở đây, anh gọi luôn một thể đi. Vợ Cố Quảng Đắc cảm thấy chồng đang vui vẻ, thế là không khỏi thông minh hẳn lên, nàng lấy từ trong túi xách của mình ra một quyển sổ nhỏ, sau đó đưa cho Cố Quảng Đắc.



Cố Quảng Đắc nhìn danh sách người và số điện thoại, hắn không khỏi bực mình, thế là nói: - Không ngờ cô cũng có bản lĩnh lớn như vậy, cô nói tôi xem, rốt cuộc cô còn gạt tôi bao nhiêu thứ nữa?



Vợ Cố Quảng Đắc thấy chồng nổi giận thì nhanh chóng ỉu xìu, sau đó xoa xoa bàn tay nói: - Cũng không có bao nhiêu, chỉ là năm người thôi.



Cố Quảng Đắc muốn gõ lên đầu vợ một cái, năm người sao? Cô cho rằng mình là ai? Năm người mà ít à? Khi hắn chuẩn bị cho vợ một bài học thì một ý nghĩ chợt lóe lên, sau đó hắn vứt bỏ tâm tư vừa rồi của mình.



Có nhiều người đến nhờ vả, nếu như không phải vợ ở sau lưng thu tiền, mình cũng khó thể nào chường mặt ra nhận tiền. Hắn thầm nghĩ nếu như mình liên hợp với thêm vài trường khác, chỉ sợ sẽ càng có được số tiền lớn hơn, biết đâu sẽ cho ra hiệu quả tốt? Lúc này vợ Cố Quảng Đắc lại lên tiếng: - Sao anh không gọi điện thoại đi? Lát nữa người ta đi ngủ hết bây giờ?



Cố Quảng Đắc khẽ gật đầu, hắn cầm điện thoại bấm vài dãy số, sau đó lơ đãng nhìn qua tivi, ánh mắt lập tức bị thu hút.
- Cái gì? Ngày mai anh không đến được sao? Tôi nói với anh rồi, đây chính là... Cố Quảng Đắc lúc đầu có chút sốt ruột, thế nhưng hắn còn chưa nói xong thì bên kia đã cúp điện thoại.



Trước kia Cố Quảng Đắc luôn là người cúp điện thoại trước người ta, người tìm hắn cần cầu cạnh căn bản không có gan cúp điện thoại trước hắn, bây giờ có ý nghĩa là gì thì hắn không cần nghĩ cũng biết.



Cố Quảng Đắc còn chưa kịp đặt điện thoại xuống, tiếng chuông lại vang lên. Người bên kia cũng nói đến chuyện tương tự, sau đó có vài người có quan hệ thân thiết thì nói rõ ràng hơn: - Hiệu trưởng Cố, chúng ta không nên đi nữa, nếu như còn tiếp tục, chúng tôi không biết đặt mặt mũi của mình vào nơi nào.



Sau vài cuộc điện thoại ban đầu thì Cố Quảng Đắc không nghe máy, tiếng chuông vẫn vang lên thế nhưng hắn mãi không nghe, vì hắn biết mình nghe không bằng không nghe.



Khi Cố Quảng Đắc bị điện thoại quấy rầy thì Cố Tắc Viêm đang xem tivi, lúc này trên mặt hắn là nụ cười nhạt, nhưng nụ cười này có vài phần khổ sở.



Cố Tắc Viêm đã xem qua đoạn phim kia, hắn xem như hiểu rõ tính toán của Vương Tử Quân, thế nhưng dù hắn hiểu thì cũng không thể nào nói nên lời. Dù là hai chú cháu của bọn họ cũng không thể nào chống đỡ được dư luận xã hội.



Tuy Cố Tắc Viêm không muốn gây phiền cho Vương Tử Quân ở sự kiện này, thế nhưng cũng không muốn Vương Tử Quân làm việc gì cũng quá viên mãn. Ít nhất hắn cũng phải làm cho đối phương cảm thấy ngột ngạt, làm cho người ta không thoải mái.



Sự việc vẫn phát triển theo quy hoạch của Cố Tắc Viêm, đứa cháu căn bả không có nhiều năng lực kia lại thực hiện rất tốt. Nhưng thủ đoạn mà bọn họ đang bày ra căn bản không là gì với một đoạn phim tuyên truyền của đối phương.



Lúc này Cố Tắc Viêm sinh ra một ý nghĩ, đó chính là Vương Tử Quân đã chuẩn bị sẵn phương án cho ra đoạn phim kia, hay là bị mình ép phải làm ra nó?