Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2247 : Không đi đường tầm thường, dám vì thiên hạ (2)

Ngày đăng: 02:37 19/04/20


- Giám đốc Y, ngài chạy xe đưa chúng tôi đến khu vui chơi thiếu nhi, nhưng ngài phải đến đón chúng tôi đúng giờ đấy nhé! Vương Tử Quân kéo Tiểu Điềm Đậu leo lên chiếc xe màu đỏ của Y Phong rồi cười hì hì nói.



Y Phong không nói gì thế nhưng trong lòng lại rất ngọt ngào, nếu không phải đang muốn mời Liêu An Như làm người phát ngôn cho công ty của mình, hơn nữa đây lại là lời nhắn nhủ của Tần Hồng Cẩm, thì nàng cũng thật sự rất muốn đi chơi với hai bố con Vương Tử Quân.



Xe chạy trong khu dân cư yên tĩnh giống như một con cá đỏ đang bơi lượn trong hồ nước, thế nhưng khi con cá màu đỏ đi được nửa đường thì phía trước có một đoàn xe chắn kín đường.



Vương Tử Quân nhìn về phía kẹt xe rồi cười nói với Y Phong: - Giám đốc Y, khu dân cư của ngài mà cũng kẹt xe sao?



Y Phong lúc này đã dừng xe, nàng thấy Vương Tử Quân dùng giọng chính thức gọi mình là giám đốc Y thì hung hăng véo hắn một cái, sau đó ra vẻ cả giận nói: - Nếu anh còn nói với em như vậy, em sẽ véo anh.



Vương Tử Quân ôm Tiểu Điềm Đậu rồi cười nói: - Tiểu Điềm Đậu, mẹ con thẹn quá hóa giận rồi, con nói xem bố có sợ không?



- Bố là đại anh hùng, sao có thể sợ mẹ thối của con được. Tiểu Điềm Đậu cười khanh khách rồi bày ra bộ dạng chỉ sợ thiên hạ không loạn nói.



Cả nhà trong xe vui vẻ hòa thuận, lúc này bên ngoài lại kẹt xe rất căng. Đặc biệt là Y Phong đã muốn nhanh chóng kết thúc công tác với Liêu An Như, bây giờ trước mặt kẹt xe không khỏi làm cho sự việc khó thể nào kết thúc nhanh chóng được.



- Anh gì ơi, khu dân cư của chúng ta sao lại kẹt xe được? Y Phong đi đến gặp một nhân viên bảo vệ rồi khẽ hỏi.



Viên bảo vệ có chút bực bội nói: - Chủ nhà số bốn hôm qua bị người ta chiếm mất chỗ đậu xe, hôm nay anh ấy dừng xe ngoài cổng không cho xe đi qua, nói gì cũng không khuyên nhủ được.




- Em không đi đâu cả, bây giờ ở nhà nấu cơm phục vụ con trai, như vậy lại yên tĩnh hơn. Mạc Tiểu Bắc ngẩng đầu lên bỏ một chai nước rất đẹp vào bên cạnh cặp của Tiểu Bảo Nhi, sau đó nói: - Sầm Vật Cương giống như ném cho em một phần nhân tình, giống như em đi đến đâu còn cần ông ấy đồng ý vậy.



Vương Tử Quân cũng chỉ cười cười với lời nói của Mạc Tiểu Bắc, cũng không mở miệng mà chỉ lẳng lặng dùng cơm.



- Khi em đến thì ông nội có nhờ nhắn với anh, đó là nửa năm qua anh làm tốt công tác, vượt qua dự liệu của ông. Ông yêu cầu anh bảo trì trạng thái công tác hiện tại, chỉ cần anh không kiêu ngạo không nóng nảy, như vậy con đường tương lai sẽ rất bằng phẳng.



Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn biết lời nói của Mạc lão gia tử đều là vàng ngọc, trong khoảng thời gian công tác sau này hắn thật sự phải chú ý đến những điều kia.



Một nhà ba người ăn xong bữa sáng mất bảy tám phút, sau đó Vương Tử Quân béo gương mặt của con trai, lại ôm con đi ra khỏi biệt thự. Lúc này Triệu Hiểu Bạch và lái xe Tiểu Lý đã chờ sẵn ngoài cổng.



- Chào chủ tịch Vương. Triệu Hiểu Bạch tiếp nhận cặp văn kiện trong tay của Vương Tử Quân, hắn khẽ mở miệng chào hỏi.



Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn đi vào trong xe, khi chuẩn bị nói vài lời với Triệu Hiểu Bạch, chợt thấy chiếc xe số 1 của Sầm Vật Cương chậm rãi chạy đến.



Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát, hắn chậm rãi mở cửa sổ xe. Sầm Vật Cương ngồi trong xe giống như cũng cảm ứng được gì đó, cũng hạ cửa sổ xe xuống.



Hai người khoát tay với nhau, sau đó hai chiếc xe đi qua nhau. Vương Tử Quân nhìn gương mặt tươi cười của Sầm Vật Cương, nụ cười trên mặt hắn cũng rất sáng lạn.