Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2251 : Đuổi hổ nuốt sói, giá họa Giang Đông

Ngày đăng: 02:37 19/04/20


Tuy Vương Tử Quân chuẩn bị về nhà dùng cơm với con trai Tiểu Bảo Nhi, thế nhưng bất đắc dĩ là kế hoạch luôn thay đổi. Khi hắn chuẩn bị dọn đồ đạc về nhà dùng cơm, hắn nhận được điện thoại của một người quen ở thủ đô.



Nói là người quen nhưng thật ra Vương Tử Quân cũng không quá quen thuộc người này, chỉ là ông cụ nhà kia có kết giao với Mạc gia và nhà hắn, cho nên bây giờ giống như cũng không phải người ngoài.



Khi người kia gọi điện thoại mời cơm thì Vương Tử Quân còn đang chuẩn bị dùng danh nghĩa bận rộn công tác để từ chối, thế nhưng hắn còn chưa nói ra lý do này thì người kia đã cười nói: - Cậu Tử Quân, trước khi tôi gọi điện thoại đã nghe ngóng sắp xếp hôm nay của cậu, thế nên tôi từ thủ đô xa xôi đến Rừng Mật, cậu dù thế nào cũng phải đưa tôi đi đón gió tẩy trần chứ?



Đạoi lý đối nhân xử thế luôn làm cho người ta khó thể nào kháng cự được, người ta từ nơi xa đến Mật Đông, nếu như anh không lộ mặt thì cũng không nên. Dù là mình và đối phương có quan hệ bình thường, thế nhưng phương diện giao tình cũng ép hắn phải bận tâm.



- Được rồi, tối nay hai bên đến khách sạn Thịnh Thế, chúng ta cùng uống vài ly. Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi cười ha hả nói.



- Khách sạn Thịnh Thế thì có gì ngon? Hơn nữa tôi cũng không phải khách mà Mật Đông cần mời, nếu ông cụ nhà tôi biết tôi đến đây làm cậu thêm phiền toái, tôi sẽ bị chặt chân mất. Tôi đã chuẩn bị sẵn phòng bên phía Trường Nhạc Cung, cậu chỉ cần đi đến là được.



Vương Tử Quân đặt điện thoại xuống, hắn chợt nhíu mày. Hắn trầm ngâm giây lát, sau đó định gọi điện thoại cho Mạc Tiểu Bắc, thế nhưng cuối cùng lại đặt điện thoại xuống.



Cung chỉ là một bữa cơm, nếu như có mưu đồ khác, trong phương diện chính sách thì không có vấn đề, nếu liên quan đến tình huống gì khác, cứ làm việc theo nguyên tắc là được, cũng đừng trách mình làm gì.




Vẻ mặt Trương Tề Bảo chợt biến đổi, hắn là người công tác nhiều năm ở Mật Đông, hắn biết rõ chuyện này không thể làm tốt được.



- Chủ tịch, bí thư Sầm lúc đi vào tỉnh Mật Đông cũn có ý nghĩ điều chỉnh vị trí của tập đoàn Thần Phương. Khi đó bí thư Sầm đã cách chức tổng giám đốc Thẩm Vạn Quân xuống bí thư đảng ủy khối cơ quan, sau đó cho một nhân tài vừa du học nước ngoài quay về làm tổng giám đốc. Trương Tề Bảo nói đến đây thì dừng lại suy tư một lát: - Nhưng người kia mới làm tổng giám đốc tập đoàn Thần Phương được ba tháng thì đã bị tố cáo đầy trời, nghe nói trước khi mất chức còn phải đi gặp phòng giám sát tỉnh Mật Đông vài lượt, thiếu chút nữa thì phải vướng vào lao lý.



- Từ sau sự kiện kia thì Thẩm Vạn Quân tiếp tục là người chủ trì công tác của tập đoàn Thần Phương, bí thư Sầm cũng không tiếp tục quan tâm đến chuyện của tập đoàn Thần Phương nữa. Trương Tề Bảo nói làm cho hai mắt Vương Tử Quân híp lại. Sầm Vật Cương là người cường thế, điều này Vương Tử Quân hiểu rất rõ, thế nhưng Sầm Vật Cương lại thỏa hiệp ở sự kiện này, có thể thấy bí thư Sầm đã chịu bao nhiêu áp lực.



Càng như vậy thì Sầm Vật Cương càng biết sự việc nguy hiểm thế nào, nhưng bây giờ đối phương trực tiếp đẩy cho mình, không phải là chơi trò đuổi hổ nuốt sói sao?



Đuổi hổ nuốt sói, bây giờ Vương Tử Quân chỉ có hai lựa chọn, một là đứng thẳng người nghiêm khắc tọa trấn công tác thay đổi chế độ của tập đoàn Thần Phương, một lựa chọn khác chính là tỏ ra biết thời biết thế, liên thủ với thế lực mà Sầm Vật Cương rất cố kỵ kia.



Nhiều minh hữu là chuyện tốt, hơn nữa còn là một minh hữu với thế lực hùng hậu, nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, Sầm Vật Cương sao lại giao chuyện này cho mình? Không phải thấy tập đoàn Thần Phương kia có tai họa ngầm quá lớn, nếu như mình không cẩn thận thì sẽ bị liên lụy vào sự kiện này của tập đoàn Thần Phương sao?



Có những con đường mà mình tuyệt đối không thể đi nhầm.